Chương 139
Thế nhưng từ chuyện vừa rồi có thể thấy, nhân cách của hắn quá tệ.
Chức vị đó sao có thể để một kẻ như vậy đảm nhiệm chứ?
Vốn anh không định để lộ thân phận, nhưng giờ hết cách rồi.
“Lưu Khải, với hành vi tiểu nhân của cậu, cái ghế giám đốc này không hợp đâu, lập tức nhận lương rồi cút đi!”
Ơ?
Lục Thần vừa dứt lời, đám đông liền bật cười lớn.
“Cái tên Lục Thần này, não có vấn đề rồi hả?”
“Cậu ta tưởng mình là chủ nhà hàng này chắc? Đòi đuổi việc Lưu Khải!”
“Ha ha! Tên nghèo này mắc cười quá đi mất!”
Đến Tiêu Nam cũng không hiểu chuyện gì.
Không lẽ đầu óc Lục Thần có vấn đề thật?
Lưu Khải thì cười đến nỗi gập cả người.
“Lục Thần à! Cậu nói cái quái gì thế?”
“Muốn đuổi tôi, cậu tưởng cậu là chủ nhà hàng này chắc?”
“Chủ chỗ này họ Sở, không phải họ Lục!”
“Tên là Sở Lương Thương, bố của Sở Y Y!”
“Ồ? Vậy ư?”, Lục Thần nhếch miệng, sau đó quay sang nói với Sở Y Y: “Hiện giờ bố cậu là chủ nhà hàng này à?”
Sở Y Y đã biết chuyện bố mình chuyển nhượng nhà hàng.
“Bố tôi hôm qua vừa chuyển nhượng nhà hàng rồi”.
Nụ cười của Lưu Khải cứng đờ, nhưng lại cười tiếp.
“Cho dù đã chuyển nhượng, ông chủ cũng không phải họ Lục”.
Lục Thần châm một điếu thuốc, hút sâu một hơi.
“Họ Lục hay không, cứ bảo Y Y gọi điện hỏi là biết ngay!”
“Đúng là đồ lì lợm! Nếu ông chủ nhà hàng họ Lục thì chắc chỉ có trong mơ của cậu thôi!”, Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-long-quan/966746/chuong-139.html