Chương 124
Trên đời còn có loại người vô liêm sỉ như vậy sao?
Lục Thần cũng cạn lời.
Ban nãy còn không ngừng xúi giục Võ Thiên Tứ đuổi anh, khinh thường không coi anh ra gì, bây giờ lại đến cầu xin anh!
“Lục Thần, nếu bọn họ là bạn cậu, vậy thì bỏ đi!”, Tiêu Nam nói.
Lục Thần lắc lắc đầu: “Không tính là bạn, tuy nhiên nể tình chúng ta là bạn bè thân thiết, cậu nhận 50 ngàn tệ này thôi nhé!”
Đối với loại người như Đặng Diễm Bình và Võ Thiên Tứ, Lục Thần muốn chỉnh đốn bọn họ, dù sao thì 50 ngàn tệ đó cũng là do Võ Thiên Tứ đưa cho Đặng Diễm Bình.
Kêu Tiêu Nam nhận 50 ngàn tệ, tình cờ một mũi tên trúng hai đích, đồng thời cho hai người bọn họ một bài học.
“Vậy được rồi!”
Sau đó Tiêu Nam nhìn về phía Võ Thiên Tứ: “Tên kia, coi như là anh may mắn, cút mau!”
Thấy Tiêu Nam đút thẻ ngân hàng vào túi, trong lòng Đặng Diễm Bình đau nhói, bà ta nhìn chằm chằm vào Tiêu Nam một hồi lâu vẫn không chịu rời đi.
Dương Lâm Lâm vội vàng kéo bà ta: “Mẹ, chúng ta đi thôi! Đừng nhìn nữa!”
Mặc dù Đặng Diễm Bình đang đi về phía ngoài khách sạn nhưng thỉnh thoảng bà ta vẫn ngoảnh đầu lại liếc nhìn túi của Tiêu Nam.
“Chúng ta… Tiểu Võ thằng bé còn muốn mời chúng ta ăn cơm mà!”
Ôi trời!
Dương Lâm Lâm thực sự muốn tìm một miếng đậu phụ rồi đập chết mình.
Sao cô ta lại có một người mẹ như vậy chứ?
“Anh Lục, cảm ơn anh!”
Võ Thiên Tứ đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-long-quan/966731/chuong-124.html