Chương 32
“Ai vậy? Tối thế này rồi còn có chuyện gì?”
Lục Vân Tường đang ngủ say lại bị đánh thức, hiển nhiên ông ta rất không vui.
“Là tôi, Lục Sinh!”, Lục Sinh sốt ruột đứng ở ngoài cửa.
Lục Vân Tường vội vàng trở mình đứng dậy, ông ta linh cảm rằng đã xảy ra chuyện quan trọng.
Bởi vì Lục Sinh đã ở nhà họ Lục hơn ba mươi năm, ông ta làm việc rất cẩn thận, chuyện nhỏ ông ta sẽ tự giải quyết, không có chuyện lớn nửa đêm ông ta sẽ không đến gõ cửa.
Lục Vân Trường nhanh chóng mở cửa: “Lục Sinh, nói mau, xảy ra chuyện gì?”
Lục Sinh hít một hơi thật sâu, đột nhiên ông ta dùng tay dụi mắt, bắt đầu khóc.
Thấy vậy, Lục Vân Tường khẽ cau mày, trái tim ông ta trùng xuống, xem ra xảy ra chuyện thật rồi.
“Lục Sinh, nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lục Sinh nức nở: “Ông chủ, cậu chủ bị người ta… bẻ gãy tay rồi!”
“Cái gì?”, Lục Vân Tường sửng sốt, ở thành phố Minh Thanh, cư nhiên còn có người dám động vào cậu chủ nhà họ Lục.
“Ai làm?”
Lục Sinh thở dài: “Là thằng con trai phế vật đó, Lục Thần”.
“Là nó?”, Lục Vân Tường giật mình, sau đó ông ta lạnh giọng nói: “Không phải Phong Nhi thuê rất nhiều vệ sĩ tài giỏi à? Sao bọn họ không bảo vệ thằng bé?”
“Ôi!”, Lục Sinh thở dài một hơi: “Đám vệ sĩ đó đều bị thương rồi, bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Lục Thần”.
“Sao có thể?”, Lục Vân Tường kinh ngạc há hốc mồm.
Thằng nhóc vô dụng đó tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-long-quan/966639/chuong-32.html