Giả c.h.ế.t để chạy trốn, ta đã nghĩ đến từ lâu, nhưng lúc đó không nói đến việc dư tiền, ngay cả một món trang sức đáng giá cũng không có, chạy khỏi Doãn phủ, chỉ là từ địa ngục này sang địa ngục khác.
Thêm vào đó, khi đó toàn tâm toàn ý trao cho Trì Kinh Mặc, hắn nói sẽ cố gắng thi đỗ công danh, tách gia, rồi cưới ta.
Hắn nói: “Thứ xuất không đại diện cho tất cả, chúng ta sẽ thay đổi được số phận bi thảm hiện tại.”
Sau này, đích huynh của Trì Kinh Mặc qua đời, hắn trở thành thế tử. Lời hứa hẹn năm xưa, cuối cùng cũng như gió thoảng mây bay, chỉ để lại ta đứng lặng tại chỗ.
Từ đó, ta đã hiểu rằng, người duy nhất ta có thể dựa vào từ đầu đến cuối chỉ là chính mình.
Bài thuốc giả c.h.ế.t đã thuộc lòng trong đầu từ lâu, mỗi lần vào thái y viện, ta đều lén lấy một thứ bỏ vào túi nhỏ khi không ai để ý.
Tính ra, hôm nay chỉ cần lấy thêm một vị thuốc nữa là đủ.
****
Thái y viện người qua kẻ lại, không ai để ý đến ta.
Mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi, nếu trên đường ta không gặp Trì Kinh Mặc.
Lâm Tâm Mi là biểu cháu gái của Tạ Quý phi, thường vào cung thỉnh an Tạ Quý phi, còn Trì Kinh Mặc thì sau khi lên triều sẽ vào cung chờ nàng.
Trước khi ta xuất giá, Doãn Trinh thường dùng chuyện này để kích ta.
“Thế tử gặp ta cũng không hành lễ sao?” Ta dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-lac-hon-hoa/3601330/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.