“Trưng, yêu ta. Ta muốn ngươi yêu ta.”
Tiểu nhân nhi hơi ngượngngùng, nhưng lại kiều mị mười phần nói, làm cho Sở Mạc Trưng vô phápkiềm chế run rẩy. Thân thủ muốn xoa da thịt tiểu nhân nhi, không ngờ bàn tay to lại bị nắm lấy. “Trưng… Để cho ta tới…”
Hô hấp nam nhân trong nháy mắt lại nặng thêm mấy phần.
“Trưng, ta nghĩ trước nên tắm rửa, có thể chứ? Trên người dính dính.” Tiểu nhân nhi không thoải mái nhăn mũi. Sở Mạc Trưng nuốt nước miếng, buông sàngmạn che khuất thân ảnh người trên giường, miễn cưỡng lên tiếng: “Ngườitới, chuẩn bị nước tắm rửa.”
Cung nhân yên tĩnh cấp tốc chuẩn bị tốt thủ tục tắm rửa, lại nghe thấy bên trong màn thanh âm của KhuynhNhan công chúa: “Các ngươi đều đi xuống đi.” Trong lòng thái giám thị nữ không chỉ thở dài có một hơi. Khi công chúa điện hạ chưa tỉnh, tuy bệhạ không lấy cung nhân thị nữ bọn họ ra trút giận, nhưng mỗi ngày đềuduy trì một tòa băng sơn mặt đen thật khiến người ta khiếp sợ.
Sở Mạc Trưng quay đầu, không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Tiểu nhân kiềunhỏ cư nhiên đã xốc lên chăn gấm, hai chân bước xuống giường, một tayngượng ngùng che trước ngực, một tay luống cuống che mật huyệt giữa haichân, còn khuôn mặt thì đỏ ửng nhìn hắn. Không biết tại sao mềm nhũtrước ngực nơi cánh tay đè xuống lại càng thêm xông ra rõ ràng, rãnh vúsâu làm cho người ta nhịn không được có ý nghĩ kỳ quái. Loại này chekhuất này so với không che còn câu hồn mê người hơn.
“Trưng…Ngươi tới có được không.” Tiểu nhân nhi hờn dỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1542987/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.