Đông Việt hoàng cung, Huyền Thiên điện:
“Nếu như không bệnh, vìsao đến giờ Nhược Hi còn chưa tỉnh? Có phải Thái y viện bây giờ tồn tạicũng vô dụng, trẫm nên nhanh chóng phế bỏ?” Trên long sàng, Sở Mạc Trưng ôm Nhược Hi vẫn mê man bất tỉnh trong lòng, thanh âm yên lặng khôngchút nào phập phồng. “Vẫn là quên đi, trực tiếp cho các ngươi đều biếnmất, thay đổi toàn bộ người.” Hắn khẽ vuốt hai má đã không còn huyếtsắc.
Ôm Nhược Hi, Sở Mạc Trưng khắc chế ngập trời sát ý. Lúc này lý trí lại nói cho hắn biết, hắn không thể ra tay, bởi hiện tại NhượcHi cần nhất chính là thời gian. Nhưng hắn không cam lòng, hắn nổi giận,hắn điên cuồng khát máu. Sự lo lắng trong lòng đã khiến hai mắt phiếmlên huyết hồng. Sở Mạc Trưng từng bước một đi tới đám ngự y quỳ đầytrước mặt, giọng nói không mang theo chút tình cảm, tựa như từ minh vựctruyền đến, “Các ngươi, muốn chết sao?”
Lời của hắn thấp trầmbăng lãnh, mang theo hàn huyết, thậm chí còn ẩn chứa vô hạn sát ý. Chúng ngự y nhịn không được toát mồ hôi, càng quỳ sát trên mặt đất, chưa baogiờ phải đối mặt với quân vương kinh khủng như thế. Hiển nhiên khôngchút nghi ngờ, nếu như không có Khuynh Nhan công chúa, lúc này bọn họ đã không còn được yên ổn.
Tiểu nhân nhi trên giường vẫn như trước lặng yên nằm ngủ.
Sở Mạc Trưng trở lại long sàng, nhìn tiểu nhân nhi không có động tĩnh gì,cắn chặt cánh môi, huyết tinh chi vị khiến lòng khát máu lần thứ hai lại dấy lên. Nếu không phải lo lắng sẽ lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1542984/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.