Type: Kayumin
Triệu Như Thì quỳ xuống trước mặt Hoa Diễm Cốt, bám lấy ống tay áo nàng như kẻ chết đuối bám được khúc gỗ nổi không chịu buông ra: “Xin cô nương hãy giúp ta!”
Hoa Diễm Cốt khẽ mỉm cười, lần lượt mở hai hộp gỗ đàn hương còn lại.
Tấm mỹ nhân bì thứ nhất là một thiếu nữ yêu kiều, tuy không tuyệt sắc, nhưng thanh khiết như nhụy sen.
Tấm mỹ nhân bì thứ hai là một giai nhân tuyệt sắc, vô cùng mỹ lê, tựa như mẫu đơn Lạc Dương.
Còn khi chiếc hộp thứ ba mở ra, thì rõ ràng khiến hai tấm mỹ nhân bì kia mờ nhạt đi hẳn.
“Đẹp quá…” Triệu Như Thì kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc, ánh mắt dừng lại ở chiếc hộp thứ ba, nhìn đăm đăm thẫn thờ không dời mắt, y như nữ tử đánh mắt trông thấy chiếc trâm phượng ưng ý trong cửa tiệm ngọc châu.
Hoa Diễm Cốt nhìn nàng ta, đóng hai chiếc hộp trước đó lại, đảy chiếc hộp thứ ba đến trước gối Triệu Như Thì. Hoa đào ngoài cửa sổ đong đưa, hình bóng đan xen vào nhau, nghiêng bóng trước cửa sổ, bóng cây loang lổ in xuống nền đất.
Trong bóng hình ấy, một tấm mỹ nhân bì diễm lệ như hoa đào nằm yên trong hộp gỗ đàn hương, bên cạnh trải đầy những hương liệu đặc chế để giữ cho ngàn năm không bị hỏng, bên khóe môi của người đẹp có một nốt ruồi mỹ nhân, nụ cười yêu mị, tựa như loài yêu mỹ miêu ẩn mình trong tranh.
“Ta muốn cái này.” Triệu Như Thì nhìn chằm chằm vào nó, như thể đã bị mê hoặc, thầm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/74096/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.