Thời gian thấm thoát thoi đưa, thoáng cái nửa tháng đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian ấy, Kinh Ảnh đối xử rất tốt với Hoa Diễm Cốt, bao nhiêu kỳ trân dị bảo đều mang tới cho nàng, từ đồ ăn thức uống tới y phục đều không thua kém Hoàng hậu. Nhưng phàm khi xuất hành thì kẻ hầu người hạ nhiều như nước, nếu nàng bước chân tới cửa cung, sẽ có hai thị vệ trang bị vũ trang chắn trước mặt nàng, rồi mời nàng quay về.
Nàng chẳng khác nào con chim bị nhốt trong lồng.
Ngồi bên khung cửa sổ, Hoa Diễm Cốt úp tấm gương trên bàn xuống, tỳ nữ hầu hạ bên cạnh đang bê nào là áo gấm, nào là trang sức ngọc, không ngừng khuyên nhủ: “Cô nương, nữ nhi phải chăm chút dung mạo vì người mình yêu, người không thể gặp Quốc sư với bộ dạng lôi thôi như thế này“.
Hoa Diễm Cốt giễu cợt nói: “Quốc sư vốn không có ở đây, hắn chỉ là tên giả mạo thôi“.
Tỳ nữ cười nói: “Cô nương, người lại nói đùa rồi“.
Cuộc đối thoại này đã lặp lại nhiều lần trong tháng nay.
Hoa Diễm Cốt bị giam lỏng trong cung, ngoài cung nữ, thái giám, nàng không được gặp bất kỳ ai. Vậy là mỗi lần gặp ai, nàng lại vạch trần bộ mặt thật của Kinh Ảnh, ban đầu họ chỉ cho rằng nàng nói đùa, nhưng rồi về sau tới một nửa số người trong hoàng cung đã truyền tai nhau rằng nàng bị điên. Bị cung nhân khinh miệt nhưng nàng chẳng bận tâm, lời đồn càng nhiều, trong lòng nàng càng vui sướng. Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712518/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.