Type: Kayumin
Hàn Quang xuất đao nào biết nể tình, cứ như nước sông Hoàng Hà từ trên trời đổ xuống, cuồn cuộn chảy ra biển lớn, ra thế tấn công, xuất đao không rút lại.
Đối mặt với sự hống hách của Hàn Quang, Kinh Ảnh chẳng hề rút kiếm khỏi bao, ra thế phòng thủ, chỉ chắn bao kiếm trước thanh chiến đao của Hàn Quang, tựa như ánh trăng dưới giếng, dẫu có rút đao chém nước cũng chẳng thể nào chém phăng đi được vầng trăng kia.
“Đại sư huynh! Huynh đang làm gì vậy?” Hoa Diễm Cốt hét lên với Hàn Quang.
Hàn Quang không chút mảy may, vẫn ra sức ép thanh đao trên bao kiếm của Kinh Ảnh, chà xát làm tóe ra tia lửa.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Cậu ta lạnh lùng nhìn Kinh Ảnh.
Kinh Ảnh nhìn cậu ta, trầm mặc không nói.
“Cậu ta là tử sỹ của muội!” Không ngờ Hoa Diễm Cốt lại trả lời thay cho Kinh Ảnh.
“Hả? Tử sỹ?” Ánh mắt của Hàn Quang càng trở nên lạnh lùng đáng sợ, trông giống như một pho ác thần rừng rực thiêu trong biển lửa, cười lạnh nói: “Tử sỹ đâu có mùi vị như thế này! Sức mạnh này… ánh mắt này… ngươi rõ ràng là…”
Kinh Ảnh bình thản nhìn Hàn Quang, tay phải dần ấn lên chuôi kiếm.
“Đủ rồi đấy!”
Đúng lúc này, một chiếc roi đỏ từ trên trời giáng xuống, quật vào giữa hai người, cả hai cùng ngước mắt nhìn, thì thấy Hoa Diễm Cốt đang cầm trên tay cây roi dài, chau mày nói: “Không có tội thì không được phạt, đại sư huynh, huynh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712453/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.