Type: neko tama
Hộp gỗ đàn hương chạm ba nhành mai tinh xảo được Hoa Diễm Cốt nhẹ nhàng lấy đến trước mặt Yên Chi.
Một hộp là tiếu gia bích ngọc(*),một hộp là đại gia khuê tú, còn hộp cuối cùng thì dung mạo đoan trang diễm lệ, đầu mày ngầm toát ra khí chất thanh cao, tựa như đoá mai trắng đội sương tuyết nở đầu cành.
(*) là để chỉ nữ tử trẻ đẹp sinh ra trong gia đình bình dân.
Nhưng Yên Chi chỉ thoáng nhìn liền quả quyết ngẩng đầu lên ngày.
“Chúng đều rất đẹp... song lại không phải thứ nô gia cần.”
“Ồ?”, Hoa Diễm Cốt ngạc nhiên: “Vậy tỷ muốn gì?”.
“Hoa khôi.” Cặp mắt Yên Chi sáng rực, cười nói: “Nô gia muốn một khuôn mặt hoa khôi”.
Hoa Diễm Cốt than thở, biết nàng ta đã sa vào ma chướng, từ nay về sau, chỉ hại người hại mình, tuy mang thân xác con người, nhưng tâm địa đã thành yêu. Trừ phi có một ngày, người nào đó có thể bù đắp trái tim tan nát của nàng ta, bằng không nàng ta sẽ mãi mãi không tha cho kẻ khác, và cũng không tha cho chính mình.
Sống chết của kẻ khác liên quan gì tới nàng, nàng chỉ biết mình có duyên với người trước mắt, cũng chỉ biết người trước mắt là người đáng thương, muốn giúp thì giúp, còn không muốn giúp thì gạt đi, phóng khoáng như vậy mới giống một hoạ bì sư.
“Yên tâm, ta sẽ giúp tỷ”, Hoa Diễm Cốt đưa tay lau nước mắt cho nàng ta, mỉm cười bất lực: “Chỉ là, trong tay ta thực không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712449/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.