🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi giật áo mẹ lo lắng nói:

- Mẹ em khóc hay sao ấy.

- Khóc đâu mà khóc, nó càng đang ngủ, chỉ có khéo tưởng tượng.

Tôi biết dù mẹ có nhìn thấy cái Hương khóc cũng chẳng quay lại chỉ để dỗ nó chứ đừng nói đến việc đi ra đến tận đây. Suốt cả quãng đường tôi cứ đau đáu nỗi lo em khóc, vừa về đến nhà tôi dã vội nói với mẹ:

- Mẹ, cho con mượn điện thoại một lát được không?

- Điện thoại làm gì, đừng có nói về đó bố mày cho chơi điện thoại quen thân đi rồi nhé.

- Không con gọi cho bố một tí thôi.

Mẹ cau mày khó chịu hỏi:

- Gọi làm cái gì chơi ở đó một tuần rồi chưa chán hay sao mà vừa về đến nhà đã gọi. Lúc nào cũng bố, bố.

- Con chỉ muốn hỏi xem em đã dậy chưa, ban nãy có phải em khóc không thôi.

Mẹ ngần ngừ một lát rồi mới đưa điện thoại cho tôi, bấm số điện thoại quen thuộc rồi nhấn nút gọi. Đầu dây bên kia vang lên tiếng tút dài khô khốc nhưng không thấy bố bắt máy. Gọi cuộc thứ 2 vẫn không được tôi buồn bã trả lại điện thoại cho mẹ.

Mẹ thấy vậy thì trách:

- Đấy chưa, lúc nào cũng bố, bố nữa hay thôi.

Tôi không nói gì lầm lũi lôi sách vở trong cặp ra để xếp vào bàn học. Hôm trước tôi đi thẳng từ siêu thị về nhà, vì thế không đem theo quần áo. Mấy bộ quần áo cũ ở đấy thì đã cộc cả nên bố mua cho tôi 2 bộ đồ mới. Cô út sang chơi cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-chi/49209/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Diễm Chi
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.