Mẹ gọi cho bố hai người cứ thế cãi nhau qua điện thoại không ngừng, nếu không phải điện thoại mẹ hết tiền thì chẳng biết cuộc cãi vã ấy còn kéo dài tới lúc nào mới dứt.
Mẹ bực vì chưa chửi chồng cũ cho đã thì điện thoại đã ngắt, mà bực tức không có chỗ nào trút thì lại trút cả lên đầu tôi. Cứ thế tôi phải hứng chịu cơn thịnh nộ của mẹ:
- Con này, tao đã cấm không được dùng điện thoại sao vẫn dùng. Ngày hôm nay tao không thấy thì mày còn định giấu tao đến bao giờ.
- Con.. con chỉ dùng để thi thoảng nói chuyện với em thôi, con cũng không mang đi học..
- Mày còn cãi nữa à, cái điện thoại này tao tịch thu.
Tôi khóc mếu cố nói:
- Nhưng đó là bố mua cho con mà…
- Mày có thích bố không, bố tao cũng thu, bé tí nứt mắt ra biết cái gì mà dùng điện thoại hỏng hết người. Còn nữa từ nay tao cũng cấm mày không về bên ấy, không có thăm em thăm ún gì cả. Về đấy chỉ tổ bọn họ dạy hư mày, rồi súi sít vớ vẩn.
- Không có, không ai sui con gì cả…
Tôi còn chưa kịp nói hết câu mẹ đã cắt ngang:
- Câm mồm, không nói nhiều, tao nói không là không, từ nay mày còn mở mồm ra xin về đấy tao vả cho gẫy răng.
- Vậy mẹ phải đón em về đây chơi con nhớ em.
- Mày còn dám mặc cả với tao nữa à, tao còn chưa cho mày ăn đòn là may đấy còn ở đấy mà mặc cả à. Đánh răng nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-chi/49207/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.