Ninh Nhất Tiêu cong khóe môi lên.
“Nếu như anh muốn phạm quy thì sao?”
“Vậy thì em sẽ nhốt anh ở bên ngoài ngủ.” Tô Hồi nhướn mày lên, cậu thổi cho bát canh trứng gà nguội đi rồi thỏa mãn mà ăn một miếng lớn.
Ninh Nhất Tiêu nói thẳng: “Em không ngủ được.”
“Em vốn cũng không định ngủ, có thể đọc sách xem phim hoặc là ngồi vẽ gì cũng được.” Tô Hồi bật cười.
Cậu đứng dậy rồi tìm nửa chai rượu chưa uống hết ra rót vào trong ly nhấp một ngụm, “Thế nào, chơi không đây?”
Ninh Nhất Tiêu lấy ly đi, “Chơi luôn.”
Bọn họ di chuyển từ bàn phòng bếp tới bên phòng khách.
Phòng khách rất rộng lớn, tầng rất cao làm cho không gian trở nên thông thoáng, thiết kế căn nhà theo phong cách Bauhaus, bức họa trang trí ở trên tường cũng rất phục cổ. Trên sàn có trải một cái thảm màu xanh lục đậm, sô pha mềm mại và căng phồng như là một miếng marshmallow được nướng trên lò lửa tan chảy ra vậy.
Ninh Nhất Tiêu đi tới một bên bật máy phát đĩa nhạc đen lên rồi bật bài nhạc mà Tô Hồi thích nghe, sau đó lại bật đèn cây lên, trong khoảnh khắc đó căn phòng vốn trống không đột nhiên có độ ấm lan tràn ra.
Tô Hồi đời bàn trà đi rồi ngồi khoanh chân trên thảm, cậu đặt li rượu sang một bên.
“Thế này đi.” Cậu mở đồng hồ ở trong điện thoại rồi chọn đếm ngược giờ ba mươi phút, “Đầu tiên chơi sự thật trước, thử thách để sau đi.”
Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-chi-manhattanhenge-gioi-doan/2203704/chuong-75.html