“Người nào vậy?” Trương Thành bị câu nói bất thình lình của Cẩm Khê làm cho sửng sốt.“Phạm Cường.
Phạm Cường cùng phòng ký túc xá với chúng ta ấy, tôi vừa thấy cậu ấy đi cùng nhóm người ở căn cứ Kinh Tây.”“Phạm Cường?” Trương Thành kinh ngạc lặp lại “Đúng rồi, nhà cậu ta ở chỗ này.”Khương Thần suy nghĩ một chốc, nói với Trương Thành “Nếu Phạm Cường là bạn học với các cậu, cậu đi ôn chuyện với cậu ta, coi có thể dò hỏi ra nguyên nhân họ muốn bắt cóc Cẩm Khê không.”Trương Thành gật đầu “Tôi đi liền, tuy lúc trước tôi và Cẩm Khê không thân với cậu ta lắm, nhưng vẫn là bạn học, gặp nhau tại đây cũng nên liên lạc.”Trương Thành nói xong, xoay người rời đi, Cẩm Khê và Khương Thần tiếp tục dạo chợ.Hai người đi dạo một vòng, chủ yếu ghi lại giá cả trao đổi các loại vật phẩm, hơn nữa còn đặt giao ước trao đổi hàng vài căn cứ nhỏ, những căn cứ này không có vật phẩm đặc sắc gì và đều thiếu muối ăn.
Cẩm Khê, Khương Thần thương lượng với nhau, quyết định mùa hè năm sau tăng số nhân thủ đi biển làm muối, vì muối ăn khan hiếm, là đồng tiền mạnh tại chợ giao dịch, hơn nữa giá cả cao hơn bọn cậu nghĩ nhiều.Hai người trở về trại mình, chạm mặt với Trương Thành từ bên kia về tới.“Sao rồi? Cậu hỏi được không?” Cẩm Khê thấy vẻ mặt thằng bạn hớn hở thì biết tên này hóng được tin tức rồi.“Hà hà, có tin gì mà anh đây không moi được.” Trương Thành lộ vẻ rất đắc ý.Tiếp đó kể lại mọi chuyện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-bao-mat-the/4081681/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.