Thấy con hổ, Cẩm Khê sợ tới mức khựng lại, tiếp theo một trận gió tanh tạt vào mặt, con hổ vồ tới, không có thời gian tránh né, cậu theo bản năng co rụt người, đao chân chó bên tay trái thoáng cái luồn xuống bụng con hổ rạch một nhát.
Con hổ đột nhiên gầm một tiếng, Cẩm Khê như nghe tiếng ‘răng rắc’, theo đó đau đớn dữ dội truyền từ đùi đến, bất quá cậu chẳng quan tâm, mắt thấy con hổ kia lủi tới muốn cắn đầu mình, Cẩm Khê nổi tâm ngoan độc, hai tay cầm đao chân chó nương theo vết máu từ nhát rạch vừa rồi đâm mạnh một cái.Ngay sau đó cậu cảm thấy trên mình ẩm ướt nhễ nhại như bị tưới nước, sau nữa cả người bì đè nặng, không thể nhúc nhích.Cẩm Khê nằm dưới thân hổ, không thể động đậy cũng không thể xê dịch người, đau đớn ở đùi lan ra, hơn nữa con hổ quá lớn, cậu bị kẹt phía dưới có chút không thở nổi, bị mùi máu tươi vài mùi khí bẩn hun đến khó chịu, con hổ đã chết, nhưng thỉnh thoảng vẫn co giật một cái.“Cẩm Khê, Cẩm Khê ——” Diệp Khoa khập khà khập khiễng chạy về phía này.
Vừa rồi Cẩm Khê đẩy hắn vào nhà tuyết, do quá gấp, sức lực hơi lớn, hắn không chỉ ngã đụng đầu vào khối băng mà người ngã ra đất còn đè lên cánh tay chưa khoẻ, chờ hắn giãy giụa chạy ra khỏi nhà tuyết, cuộc chiến giữa Cẩm Khê và con hổ đã kết thúc.
Kỳ thực tốc độ của một người một hổ rất nhanh, cả thảy quá trình chưa tới một phút đồng hồ.Diệp Khoa thấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-bao-mat-the/4081675/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.