Nghiêm thành nhìn ra bên ngoài lông mày hơi nhíu lại
" nửa canh giờ nữa chúng ta sẽ đến vùng ngoại ô diễm quốc, chỗ này rất hoang vắng nên cẩn thận chút "
Diễm an nghe vậy vén cửa sổ nhìn ra bên ngoài
Nơi đây đúng là có chút hoang vắng, bên ngoài bạch cập phi vũ và lãnh quân cùng thuộc hạ xếp thành hai hàng hộ tống kiệu an toàn
" nơi đây hoang vắng các ngươi cẩn thận chút "
bạch cập nhắc nhở bọn thuộc hạ
lúc này diễm an nhớ đến như hoa còn ở bên ngoài
" như hoa ngươi vào đây ngồi đi"
như hoa nghe vậy liền bước vào trong hành lễ rồi ngồi cạnh diễm an. Nàng vừa ngồi nhìn nghiêm thành sau đó cúi mặt xuống
" ngươi đừng sợ,tuy vẻ ngoài hắn lạnh lùng nhưng con người hắn rất tốt "
diễm an nhìn nghiêm thành rồi nói
nghiêm thành - rất tốt
diễm an nhìn hắn nhưng mặt hẳn vẫn lạnh lùng như cũ
diễm an - đúng là khó suy đoán hắn đang nghĩ gì mà
như hoa gật đầu rồi ôm chặt mấy lá bùa diễm an đưa cho
diễm an an ủi
" ngươi đừng sợ, sau khi đến địch quốc ta sẽ dạy ngươi vài võ công để phòng thân"
như hoa ngẩng đầu
" nô tỳ cảm ơn điện hạ "
diễm an cười cười nhìn như hoa- kiếp trước ngươi từng đỡ cho ta một nhát kiếm, ta sẽ không để ngươi xảy ra chuyện đâu
nghiêm thành cầm lấy thanh kiếm bên cạnh lên rồi lau rất cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-an-cong-chua/2965916/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.