Chương trước
Chương sau
Trong cung

Diễm an ngồi trong phòng nhìn qua nhìn lại vẫn chưa thích nghi được không khi mà xa lạ này này, nàng gọi như hoa đang đứng bên cạnh nói:" ngươi ngồi xuống đây"

như hoa lắc đầu:" như vậy thật sự không thích hợp "

diễm an thở dài:" ta bảo tỷ ngồi thì tỷ cứ ngồi đi"

như hoa không dám từ chối nữa bèn ngồi xuống đối diện nàng

diễm an lấy ra một cây kiếm tinh xảo nói:"đây là thanh kiếm đại ca tặng cho ta trước khi đi,giờ ta đưa nó cho ngươi để ngươi phòng thân"

như hoa vẻ mặt lo sợ lắc đầu:" điện hạ, đây là bảo kiếm, nô tỳ không dám nhận "

diễm an đưa thanh kiếm ra trước mặt nói:" sau này ngươi sẽ dùng nó bảo vệ ta,cũng bảo vệ ngươi, có gì mà không dám "

như hoa còn định từ chối thì diễm an đã nói trước:" phải nhận "

như hoa nhìn diễm an cảm động nói:" dạ "

"ngũ công chúa điện hạ,nhị công chúa đến tìm người "

bên người truyền đến tiếng cung nữ

diễm an đứng lên:" ta biết rồi "

như hoa vội vàng giấu kiếm đi rồi đi theo sau nàng

diễm an đẩy cửa ra ngoài, đây là đông cung điện thái tử của nghiêm thành

nàng nhìn mọi thứ xung quanh không khỏi bỡ ngỡ:" đẹp thật ", hai bên đều là cây và có một cái hồ to ở đây

nàng hỏi cung nữ trước cửa:" nhị công chúa đang ở đâu"



cung nữ:"thưa điện hạ, ngài ấy đang ở bàn trà bên kia"

diễm an gật đầu rồi nhìn về phía bên phải, nàng đi qua cây cầu bên hồ rồi rẽ phải, ở đây có một bàn trà rất rộng, đủ cho năm đến sáu người ngồi, diễm an nhìn thấy thân ảnh lam y đang ngồi đợi nàng

diễm an - đây chắc hẳn là nhị công chúa nghiêm tương

ngọc linh đột nhiên lên tiếng:"chủ nhân, cô phải cẩn thận nàng ta, trước giờ nàng ta vẫn luôn gây khó dễ cho nghiêm thành, bây giờ nàng ta đến gặp cô không biết có ý đồ gì "

diễm an - ta biết rồi

nàng và như hoa đi đến phía trước rồi hành lễ:" nhị công chúa điện hạ "

hai cung nữ bên cạnh nàng ta hành lễ với nàng, nghiêm tương thấy nàng liền đứng dậy tươi cười:" cô là diễm an sao, không cần hành lễ "

diễm an gật đầu nhìn qua nghiêm tương mỉm cười

nghiêm tương:"sau này cô cứ gọi ta là nghiêm tương là được rồi "

diễm an:"được "

nghiêm tương nói tiếp:" ta có thể gọi cô là diễm an không?

diễm an gật đầu:"được "

hai người ngồi xuống đối diện nhau, bên dưới có một miếng đệm rất êm ngồi không bị mỏi

nghiêm tương nhìn nàng từ trên xuống dưới không ngừng khen ngợi:"cô còn xinh đẹp hơn lời đồn nữa đó "

diễm an cười cười nhưng không trả lời

nghiêm tương thấy vậy nói tiếp:"ta nói cô nghe, nếu xét về diện mạo thì cả địch quốc này không ai xinh bằng cô đâu"

ngọc linh nghe thế nổi da gà:" chủ nhân của ta sinh ra đã đẹp, ai xấu như cô, trang điểm mười lớp mới ra ngoài "

diễm an nghe vậy không nhịn được mà cười nhẹ một tiếng

nàng - lời này của ngươi mà để nàng ta nghe được kiểu gì cũng đập ngươi ra trăm mảnh mà coi

nghiêm tương nhìn thấy diễm an cười liền tiếp tục nịnh bợ:"ta nói thật đó, cô phải gọi là tuyệt sắc Mỹ nhân rồi, nếu cô ra ngoài kiểu gì cũng có hàng trăm người thích cô"

diễm an nghiêng đầu - đúng là giỏi nịnh bợ thật, nhưng trước giờ nàng nghe nhiều rồi nên cũng chẳng thèm để tâm

Nghiêm tương thấy nàng không có phản ứng gì liền đổi chủ đề khác:" cô thấy đông cung này thế nào "

diễm An bình tĩnh nói:" rất rộng, cách bày trí ở mọi nơi rất đẹp "

từ nhỏ diễm an đã rất thích cây cối hoa cỏ nên nàng vào đây thấy có nhiều cây khác nhau nên rất thích,hơn nữa ở đây còn có một cái hồ rất rộng nữa, nhìn vào rất thoải mái



nghiêm tương hỏi tiếp:" vậy cô thấy nghiêm thành như thế nào "

diễm an còn chưa kịp trả lời nàng ta nói tiếp:"ta biết cô chắc chưa được tiếp xúc nhiều với nghiêm thành nên không biết hắn là người như thế nào đúng không? "

diễm an - chẳng nhẽ cô biết sao

nhưng nàng vẫn làm ra vẻ tò mò hỏi:" hắn là người như thế nào "

nghiêm tương thấy thế bày ra vẻ mặt lo sợ nói:" cô không biết đấy thôi"

" hắn vừa đăng cơ thái tử chưa đầy hai năm đã vô cùng kiêu ngạo, bây giờ phụ hoàng của ta lại đang lâm bệnh, mọi chuyện trong triều đều do hắn một tay quản lý "

diễm an nghiêng đầu:" kiêu ngạo? "

từ lúc diễm an quen nghiêm thành đến giờ đúng là tính cách hắn hơi lạnh lùng, tuy rằng con người hắn khó đoán nhưng cũng chưa đến mức kiêu ngạo như nghiêm tương nói

nghiêm tương tiếp tục bày ra bộ dáng sợ hãi:" đúng vậy, hắn chẳng coi ai ra gì cả"

" đặc biệt là hắn rất coi thường nữ nhân"

diễm an lần này thật sự kinh ngạc hỏi:" coi thường nữ nhân"

nghiêm tương thở dài:" đúng vậy, hắn trước giờ nhìn thấy mỹ nhân đẹp thế nào đều bày ra bộ dáng lạnh lùng kiêu ngạo, hơn nữa chỉ cần có nữ nhân nào bất cẩn chạm vào hắn thôi là hắn sẽ chém đầu kẻ đó không hề do dự, đó không phải là coi thường thì là gì "

diễm an cảm thấy những lời mà nghiêm tương nói rất khó tin, nhưng nàng biết lý do hắn như vậy

Ngọc Linh:"chủ nhân, cô nên quan tâm hắn hơn đi"

diễm an - ta biết rồi

diễm an cười cười nhìn nghiêm tương nói:" chắc là hắn không thích nữ nhân"

nghiêm tương gật đầu tỏ vẻ tán thành:" ta cũng nghĩ thế, trước khi cô đến cả đông cung này chưa hề có cung nữ nào đâu"

diễm an nghi hoặc:" sao lại không có "

nghiêm tương:" cả cung của hắn chỉ toàn là thị vệ, ngay cả dọn dẹp cũng do họ phụ trách "

diễm an:" ra là vậy "

diễm an thầm nghĩ - ngoài mình ra hắn thật sự ghét nữ nhân đến vậy sao?

nghiêm tương nói tiếp:" sau này cô mà cảm thấy không vui hoặc có chuyện gì không hiểu cứ đến tìm ta, ta sẽ giúp cô"

diễm an ngoài mỉm cười:" được "

nàng ta muốn nói xấu nghiêm thành trước mặt diễm an, để sau này nàng có chuyện gì cứ đến tìm nàng ta,chỉ cần chuyện đó liên quan tới nghiêm thành



lúc này Mặt Trời đã sắp xuống núi, hai người nói chuyện rất lâu, nghiêm tương từ đầu đến cuối chỉ nói đến những chuyện xấu của nghiêm thành

" ta còn nghe nói tiểu thư nhà cẩm gia rất thích hắn, có lần nàng ta nhân lúc nghiêm thành đi tuần tra xem có yêu quái ở trong thành không, cô có biết nàng ta đã làm gì để gây sự chú ý của hắn không? "

diễm an hỏi:" cô ta làm gì "

nghiêm tương nghĩ lại lắc lắc đầu:" cô ta nhân lúc nghiêm thành sắp đi qua rồi nhảy xuống một cái hồ ở gần đó, cô ta vừa khóc vừa kêu cứu nghiêm thành nhưng hắn chẳng thèm để tâm mà tiếp tục đi về phía trước "

" sau đó thì sao?"

" có người nhảy xuống cứu cô ta, nhưng ai ngờ cái hồ đó không sâu, chỉ đến eo là cùng "

" hôm sau cả kinh thành đều biết tiểu thư cẩm gia vì muốn được nghiêm thành để ý mà bất chấp mọi thủ đoạn "

như hoa và hai tỳ nữ của nghiêm tương không nhịn được cười ra tiếng

diễm an cười nhẹ - hắn Tuấn Tú như vậy có nhiều người thích cũng là chuyện thường tình, nhưng đa phần đều vì hắn là thái tử địch quốc

nghiêm tương thở dài rồi đứng dậy:" ta phải về đây, khi nào có chuyện gì cô cứ đến tìm ta"

diễm an tươi cười nói:" được "

Nghiêm tương vừa đi được hồi lâu như hoa mới lên tiếng:" điện hạ, nhị công chúa này rõ ràng là đang nói xấu thái tử điện hạ, còn nói khinh thường,kiêu ngạo gì đó, thái tử điện hạ ở cùng người không phải rất chu đáo sao"

diễm an chống tay lên bàn suy nghĩ nói:" ngay cả ngươi cũng nhìn ra được, ta sao có thể không biết "

như hoa định nói gì đó lúc này im re

diễm an tò mò nhìn sang thì thấy nghiêm thành đang bước tới

hắn ngồi xương cạnh nàng mặt sát lại gần:" muội nói ta không thích nữ nhân? "

diễm an "....."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.