Lồng ngực của Gia Bạch cứ khó chịu mãi đến khi tiếng chuông vào học vang lên. Chưa bao giờ thầy khó xử như thế này. Chuyện mất kiểm soát mà quát tháo lúc nãy cũng nằm ngoài dự đoán của thầy. Quả nhiên, thật khó để thầy chối bỏ tình cảm của mình...
Mọi chuyện vẫn bình thường, đến tầm 10 giờ sáng. Các học sinh lần lượt đi ra sân trường để học thể dục. Vì đây không phải là chuyên môn của Gia Bạch nên thầy sẽ không dạy tiết này. Màn hình điện thoại sáng lên, cô thể dục gửi thông tin để giáo viên chủ nhiệm nắm bắt.
"Sĩ số: 44
Hiện diện: 43
Vắng: 01- Vương Khả Thy cảm thấy mệt nên xin vắng tiết thể dục"
Vừa đọc xong những dòng tin nhắn này, thầy Bạch đứng bật dậy. Lúc sáng còn thấy cô ngồi trong lớp như bình thường cơ mà? Thầy lúc nào cũng lo lắng cho cô học sinh bé nhỏ này, sức khỏe cô khá yếu, sự thay đổi đột ngột của thời tiết cũng đủ làm cô ngất xỉu, chảy máu cam.
Đôi mắt lạnh lẽo của Gia Bạch bị bao trùm bởi sự kích động. Thầy vội vàng chạy xuống phòng y tế để thăm Khả Thy. Nhưng ở đó lại trống trơn. Thầy vừa thở dốc vừa hỏi cô y tá.
- Hộc... hộc... Em học sinh nữ ở đây đâu rồi?
Cô y tá hơi ngạc nhiên khi thấy dáng vẻ lạ lẫm này của thầy. Cô bật cười:
- Ha ha, Hàn Gia Bạch, nhìn anh hoảng hốt thế? Làm gì có ai?
Nói rồi, cô giáo giả vờ giật mình một cách đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-10-cua-thay/2858161/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.