Gia Bạch hơi bối rối trước tình cảnh éo le này.
- Khả Thy đến kỳ kinh nguyệt rồi, cháu không biết vị trí túi chườm và băng vệ sinh trong nhà nên...
Nói đoạn, anh đưa tay lên gãi đầu lộ rõ vẻ lúng túng. Hàn Gia Bạch dương dương tự đắc trên bục giảng, bây giờ chỉ là một tên ngốc khó xử trong tình huống này.
Mẹ Khả Thy nghe đến đây thì bật cười trêu chọc:
- Thế nghĩa là tối qua cháu không làm được gì à? Công sức mai mối của cô đổ sông đổ bể rồi đấy.
Anh đỏ mặt:
- Cháu nhờ cô giúp hai đứa làm hòa chứ đâu phải ý này.
Đùa được một lúc thì bà nghiêm túc trở lại, mở tủ ra lấy băng vệ sinh, thêm một số nguyên liệu để nấu đường đỏ. Thứ này lần nào cũng giúp Khả Thy thấy đỡ đau hơn.
- Đây, cô dạy cháu nấu đường đỏ, sau này còn chăm sóc con bé.
- Vâng ạ, cảm ơn cô.
- Ơn nghĩa gì. Dù gì mẹ cháu cũng là bạn thân của cô. Đây là điều tối thiểu cô có thể bù đắp...
Gia Bạch nghe đến đây thì hơi chạnh lòng.
- Không phải lỗi của cô ạ. Chuyện quá khứ qua rồi, cháu không phải đứa không hiểu chuyện mà trách nhầm người tốt.
Mẹ Khả Thy nghe xong thì gật đầu mãn nguyện. Coi như bà không chọn nhầm "con rể". Vừa nấu nước sôi, bà vừa cảm thán:
- Kể ra nếu hôm đó đi viếng mộ muộn tí nữa thì đâu có gặp được cháu.
-----------------
(Lưu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-10-cua-thay/2858121/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.