Đã qua 9 giờ tối, Gia Bạch nằm dài trên ghế sofa, vắt tay lên trán mà suy nghĩ.
Trái tim như đổ máu khi phải dùng cách tiêu cực nhất để chia tay. Bởi lẽ nếu nói cho cô sự thật, liệu cô có chấp nhận một kẻ luôn đem đến tai họa cho người khác như anh?
Họ còn nói mẹ anh là gái điếm cơ mà...
"Lạ thật, 9 giờ hơn rồi mà ông ta chưa đến..."
Chiếc áo sơ mi trắng được mặc bên trong bộ vest khiến Gia Bạch trông anh tú hơn.
Kế bên sofa là một chiếc vali lớn đang chờ đợi lên máy bay.
Đột nhiên, Gia Bạch nhớ ra khoảng 8 rưỡi Khả Thy có gọi cửa.
Không khó để suy luận ra việc Khả Thy và Hàn Nhất đã gặp nhau.
Gia Bạch bỗng thấy lòng như lửa đốt. Một cảm giác bất an cứ sôi sục lên. Anh ngồi bật dậy, theo linh cảm rút điện thoại ra kiểm tra phần tin nhắn.
"Gì đây?
.
.
.
Em ấy sao lại gửi định vị cho mình?"
--------------------
Ở trong bệnh viện, Huyền Vũ vừa xong một cuộc phẫu thuật. Anh tháo bao tay rồi bước lại vòi rửa tay thật kĩ.
Vừa vặn điện thoại cũng kêu lên báo có người gọi.
Huyền Vũ chậm rãi lau tay vào chiếc khăn trên kệ rồi mới trả lời:
- Alo?
"Vũ! Lái xe về nhà! Nhanh lên!"
Tiếng nói gấp gáp của Gia Bạch làm anh giật cả mình.
- Gì đấy? Giờ này mày phải đi chung với Hàn Nhất rồi chứ?
"Không! Hàn Nhất vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-10-cua-thay/2858091/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.