Phố xá cuối tuần người xe qua lại tấp nập, thế nhưng tôi cảm giác như mình đang đi giữa sa mạc quạnh vắng không người. Ông trời nhận thấy tôi chưa đủ thảm hại nên còn bày ra một chiếc nắp cống bị vỡ khiến tôi lọt chân xuống, ngã úp mặt về phía trước. Thật may là tôi đã lấy tay chống đỡ kịp, nếu không thì mặt mũi đã thêm vài vết xước.
Tôi đã đi bộ rất xa nhà hàng Pandora. Dũng không đuổi theo tôi như mấy tình huống trong phim. Chúng tôi nói dừng lại và thế là dừng hẳn, chẳng ai níu kéo ai trong mối quan hệ không rõ ràng này.
Mắt cá chân không may đã bị trật khiến tôi không thể đi tiếp. Ở trạm xe buýt, tôi tháo giày và tự xoa chân cho mình.
- Thật là mất mặt!
Lời nói của Dũng lặp lại trong đầu tôi. Nó như chiếc kim thêu đang trôi theo từng mạch máu mà làm tổn hại mọi cơ quan của tôi. Cả cơ thể râm ran đau nhức vô cùng khó chịu.
Tôi vùi mặt vào bàn tay, tiếng khóc ngày một lớn. Tất cả những người con gái đi qua đời Dũng đều xinh đẹp tuyệt vời. Kiều, San, Nhi, thậm chí là Ngọc, người con gái đã mất cũng rất xinh đẹp. Tôi chẳng có gì nổi bật, bản thân còn tự thấy mình không được bằng ai thì làm sao có thể trở thành người Dũng yêu thích được.
Trách ai bây giờ, chỉ có thể trách bản thân mình đã tự ôm ấp ảo tưởng để bây giờ bị hiện thực vả cho tối tăm mặt mũi. Dũng không thích tôi mà thích hình bóng cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456081/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.