Tôi nằm tướng con tôm trên chiếc ghế lười, mắt dán lấy đốm lửa nhỏ trong lọ nến thơm. Lần đầu tiên tôi thấy cô đơn ngay trong chính căn phòng của mình. Thấy nhà mình hình như cũng trống trải chẳng khác phòng ở khách sạn là mấy. Điện thoại không có ai để gọi và nhắn tin. Tôi đã định tìm lại Ken nhưng lại thôi, sợ mình quá phụ thuộc vào anh ấy, lỡ như mà thích anh ta luôn thì biết làm sao?
Lúc này chắc Dũng đang hẹn hò với gái nhỉ? Hoặc có thể là đã uống say và đang quyện môi với người ta ở một góc nào đó của một quán bar. Làm trai hư như anh ta cũng thích thật, hẹn hò yêu đương không bao giờ rảnh chân tay. Người như anh ta có lẽ chưa bao giờ phải chịu qua cảm giác trống trải cô đơn như tôi.
Nhớ lại sự lạnh lùng của anh ta, tôi đột nhiên lại buông tiếng thở dài. Nếu anh ta lạnh nhạt với tôi, vậy tôi có cần làm bạn gái giả mạo của anh ta nữa không? Dù sao ba ngày cá cược cũng trôi qua rồi, vậy anh ta có giữ lời mà buông tha cho tôi không? Nhưng với tôi lúc này dường như việc có làm bạn gái hờ của Dũng hay không cũng không còn quan trọng nữa. Vì người khiến tôi muốn ở lại Diamond đã không còn là Tùng nữa rồi.
Có tiếng chuông cổng ầm ỹ. Tôi bật điện thoại xem thì thấy đã hơn mười một giờ đêm. Giờ này mà còn ai đến tìm nhà tôi nữa vậy chứ. Tôi vẫn lười biếng không thèm động đậy. Dù sao nếu có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456070/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.