Tôi bực mình đẩy anh ta ra, tự mình bơi vào bờ. Dũng cũng bơi ngay sát phía sau tôi. Lên đến nơi, tôi đứng dũ tóc tai áo quần, vừa cau có vừa cằn nhằn:
- Tôi không mang theo quần áo. Anh muốn chơi khăm tôi có đúng không?
Dũng nhặt chiếc khăn tắm trên bờ cát quàng vào cho tôi, nói rất nhỏ nhẹ:
- Vào trong ngồi một lát đi, tôi đi lấy đồ cho cô.
Tôi đã nghĩ Dũng thật sự đã ủ mưu từ trước để lừa tôi qua đêm ở Long Châu cho đến khi anh ta lấy chiếc quần short và áo thun của anh ta cho tôi mặc. Tôi nhận lấy mà không biết nên khóc hay cười. Dũng nói thêm:
- Giờ này còn chần chừ lựa chọn gì nữa. Có đồ thay là may rồi. Mau đi tắm đi.
Nhờ ơn anh ta nên tôi mới bị dìm xuống biển, vậy mà bây giờ lại dùng cái thái độ như thể tôi phải cảm ơn sâu sắc vì anh ta đã cho tôi mượn đồ vậy. Tôi tức đến mức không thể tức hơn được. Vừa bước vào phòng tắm vừa khóc trong lòng nhiều chút. Đành phải mượn máy sấy tóc của resort để hong đồ “đặc biệt” mà mặc chứ sao bây giờ.
Cái bụng con voi của Dũng không vừa với vòng eo con nhái của tôi. Xấu hổ thật sự khi phải thẹn thò đi xin kim băng của người ta để ghim vào cho khỏi rớt. Dũng đã tắm xong trước, hắn vừa đứng uống rượu vang vừa tám xàm với một vị khách tây đang ngồi ở quầy buffet. Tôi mong đây không phải là sắp xếp khi bộ mà Dũng đang mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456067/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.