Dũng đưa chúng tôi về nhà. Tâm trạng của tôi hơi đi xuống một chút, chẳng hiểu tại sao. Dũng và chị Vinh vẫn tràn đầy năng lượng, họ cùng nhau khuân hết đồ vào trong. Tôi mặt lạnh đi theo sau họ, xách một chút “gọi là” cho có việc vậy thôi.
Xong xuôi, Dũng chào chị Vinh rất lễ phép rồi mới quay đi. Tôi định cứ thế lên phòng thì bị chị Vinh nắm tay đẩy thẳng ra thềm:
- Em đi đâu đấy! Mau ra tiễn cậu ấy đi!
Mặt chị Vinh nghiêm nghị, tôi không muốn cãi chị nên đành phải làm theo. Dũng chưa lên xe, hình như anh ta cũng cố tình đứng đợi tôi ra tiễn. Tôi đành phải ép mình bước đến gần, miễn cưỡng cảm ơn anh ta:
- Cảm ơn anh đã dành thời gian cho gia đình tôi.
Ngay cả nhìn cũng không muốn, tôi nhìn vẩn vơ bên ngoài đường nhựa. Anh ta bất ngờ nắm lấy cằm của tôi, ép tôi phải đối mặt với anh ta:
- Cô làm sao đấy? Giận tôi à?
Tôi ghét bỏ đôi tay của anh ta, cảm giác không hề thoải mái khi anh ta cố tình chạm vào mình nên vội gạt ra:
- Không! Tôi mệt thôi.
Anh ta còn định đưa tay lên chạm vào trán tôi:
- Cô mệt sao?...
Nhưng nhờ tôi đoán được nước đi này nên đã kịp thời lùi về sau, tránh né cử chỉ thân mật. Trai hư chỉ toàn dùng thủ đoạn để cua gái như anh ta khiến tôi nhớ đến Giang - tên sở khanh thời đại học.
Có lẽ Dũng sẽ thấy bị sỉ nhục lắm, nhưng anh ta đáng bị thế. Tôi đâu phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456055/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.