Tôi không đáp, chỉ cúi đầu chào anh. Anh nhìn ra thế nào mà lại bước xuống xe rồi đứng bên cạnh tôi. Anh nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình, đôi lông mày rậm chếch nghiêng suy tính. Tôi ngơ ngác hỏi:
- Sao anh không về đi?
Hời ơi, con nhỏ hỏi như đuổi vậy trời. Tôi nói xong còn thấy mình ngốc. Anh ngóng về phía xa của con đường và đáp:
- Tôi đợi đến khi cô bắt được taxi rồi đi cũng chưa muộn.
Quả là một chàng trai tốt. Thấy nữ nhi đứng một mình giữa khuya liền đứng cùng bảo vệ. Tôi thấy tim mình dịu êm thư thái vô cùng, mặt đánh về phía bên kia đại lộ và mỉm cười.
Xưa nay tôi có người đưa rước là một lẽ. Nhưng nếu không có cũng chẳng ai ga lăng lo lắng cho an nguy của tôi như anh.
Có lẽ họ nghĩ tôi mang vẻ tomboy này thì không sợ ai quấy rối. Xấu xí như tôi chắc cũng không sợ biến thái đến tìm. Lần đầu tiên cảm giác mình được xem là một người con gái thật thích.
Đèn cao áp sáng trưng giữa đêm đen đổ xuống hai cái bóng một thấp một cao dưới mặt đường. Tôi tranh thủ ngắm nhìn bóng của người đàn ông kia thật lâu. Vai rộng vừa phải, tầm cao vừa đủ để dựa vào.
Nếu anh chưa có người yêu thì tốt biết mấy.
- Cô mệt không?
Tôi giật mình như thể sợ anh nhận ra mình đang chăm chú dò xét và ao ước điều sai trái với cái bóng dưới đất.
Sau một ngày dài, trên gương mặt nam thần đã phảng phất chút mệt mỏi. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/271369/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.