Ngõ Bắc là khu đất “màu xám” nổi danh ở thành phố X, chiếm cả khu Bắc, bởi vì ranh giới rõ ràng, con đường quanh co khúc khuỷu có rất nhiều tên. Thật ra thì Dịch Nghiêu cũng không thích loại địa phương đó, cũng không phải là có thành kiến gì, cùng do từ nhỏ đến lớn được giáo dục, loại địa phương này quả thật cũng không dính dáng gì đến nàng.
*khu vực màu xám: không trắng không đen, không tốt không xấu
Bởi vì vấn đề kiến trúc, trong Ngõ Bắc từ trước đến nay không cho chạy xe vào, đoàn người Dịch Nghiêu xuống xe ở đầu ngõ. Đầu ngõ có khối đèn LED lớn, ba chữ “Ôn nhu hương*” vụt sáng đủ mọi màu sắc, Dịch Nghiêu cười: “Tên này cũng đủ tục.” Thời Ngộ An tiến tới, nhìn khắp nơi nói: “Đại tục tức phong nhã, hơn nữa, chị cũng không phải là tới uống trà.”
*chốn ôn nhu
Dịch Nghiêu đưa tay kéo tay của cô, nghiêm trang giao phó: “Trong này rất rối loạn, em theo sát tôi, đừng bất cẩn để bị người bán.” Thời Ngộ An liếc mắt: “Nhìn thế nào đều là chị tương đối đáng tiền, muốn bán cũng nên bán chị.” Dịch Nghiêu từ chối cho ý kiến, suy nghĩ một chút, thêm vào một câu: “Nhưng mà em tương đối ngốc.” Mắt Thời Ngộ An trợn trừng trừng, Dịch Vũ ở một bên im lặng nhìn hai người bọn họ: “Chúng ta, có thể vào chưa?”
Dịch Nghiêu đưa tay, ý bảo Dịch Vũ dẫn đường, hắn xoa xoa lỗ mũi, giơ chân lên dẫn đầu vào. Dọc theo đường đi quẹo trái quẹo phải, xa họa trụy lạc ở khắp nơi, Thời Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-va-thoi-an/1402618/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.