*cùng nghĩa với trẻ trâu =.=”
Mùa đông này không có tuyết rơi, qua mấy ngày tết thì hết thảy đều trở lại như bình thường, người lớn đi làm, bọn nhỏ đi học. Thời Ngộ An là một người không có việc làm, cả ngày chủ yếu chỉ làm ba việc, đưa đón Thời Sướng, bồi Lâm Tương Nhã đi dạo phố hoặc là dọn dẹp sau các loại tụ hội, còn có chính là chờ đợi. Chờ cái gì? Là chờ điện thoại của Dịch Nghiêu và chờ Dịch Nghiêu.
Nếu nói Giang Trừng đã có thể lên làm Tổng giám đốc của Hưng Thịnh, người ta tự nhiên không phải là kẻ ngu xuẩn, Giang Trừng thật đúng là dỗ được cha mẹ vợ. Giang Trừng nói chờ Dịch Nghiêu trở lại liền đính hôn với Ngụy Sở Ca, Dịch Nghiêu nói chúc mừng a nhưng mà tôi sẽ không gửi tiền mừng, một trăm vạn kia của cô tôi cũng không lấy, làm Giang Trừng lại tức giận xù lông.
Thời gian dài như vậy, tình huống của Thời gia cũng tốt lên, Thời Tuấn Thần nói trả dần lại tiền cho Khang Diệu theo giai đoạn, Thời Ngộ An nói tiền tất nhiên là phải trả, bất quá tiền không phải là của Khang Diệu. Chuyện cô ly hôn với Khang Diệu vẫn chưa có nói cho người của Thời gia, cho nên sau khi ba Thời biết chuyện tức giận không thôi, lại la hét muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô. Thời Ngộ An bày tỏ cô không có gì để nói, dù sao cô với Khang Diệu cũng không có khả năng phục hôn. (bác già này ko biết rút kinh nghiệm:v)
Lúc Dịch Nghiêu trở lại, đã là tháng năm, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-va-thoi-an/1402607/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.