Đích mẫu lặng im hồi lâu, đầu ngón tay cứ miết lên mép giường:
“Chuyện nói thì dễ, giờ có thể chỉ còn cách hạ giá mà gả thôi.”
“Mẫu thân không thể.”
Ta nhẹ mở miệng, thấy đích mẫu nhìn sang, liền tiếp lời:
“Hiện giờ đại tỷ gây chuyện lớn như vậy, nếu gả vào nhà kém hơn Quốc công phủ, không trấn được tính tình ấy, sau này nếu lại làm ầm lên, e càng khó thu dọn.”
Ánh mắt đích mẫu ảm đạm xuống:
“Ánh Nhi, vậy con nói xem phải làm thế nào?”
“Chẳng qua tỷ tỷ nhất thời hồ đồ, chứ không phải đầu óc không dùng được.”
Ta cụp mắt, che đi tia tính toán trong đáy nhìn.
“Lúc này chuyện chưa truyền ra ngoài, danh tiếng của tỷ tỷ vẫn chưa tổn hại. Theo con thấy, nên chọn cho tỷ ấy một nhà môn đăng hộ đối, hoặc tương đương Quốc công phủ, có thể quản được.
Tốt nhất là đích thứ tử, như vậy tỷ tỷ không phải làm chủ mẫu chính thất, ngày tháng cũng sẽ dễ thở hơn.”
Tô mụ mụ vội gật đầu:
“Nhị tiểu thư nói phải. Không khiến đại tiểu thư ủy khuất, Quốc công phủ cũng giữ được thể diện, đúng là vẹn cả đôi đường.”
Đích mẫu im lặng hồi lâu:
“Chỉ là… tỷ tỷ con bên đó…”
“Mẫu thân đừng lo. Tỷ tỷ để con khuyên, thế nào cũng khiến tỷ ấy ngoan ngoãn bước lên kiệu hoa.”
Cuối cùng, đích mẫu khẽ vỗ tay ta:
“Thôi được, cứ làm theo lời con. Chỉ là… phù hợp nhất lúc này, e chỉ có phủ Trấn Quốc Công. Vị thứ tử nhà họ, cũng tuấn tú tài hoa…”
“Chỉ không biết phủ Trấn Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ty-bo-tron-u-vua-hay-vinh-hoa-phu-quy-nay-de-ta/4797838/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.