Đích mẫu biết rõ mình dùng khuôn mẫu danh môn khuê tú để dạy đích tỷ, khiến nàng vô cùng chán ghét.
Nhưng ta cũng không hiểu, nơi cao nhã thế này tại sao đích tỷ lại không vui? Nhưng nếu đích tỷ không thích, vậy để ta chịu thay nàng.
Lòng riêng của đích tỷ, ta nhất định sẽ giúp nàng đạt được.
Dù sao, đó là “tỷ tỷ tốt” của ta!
Sau tiệc, đích mẫu cùng ta sai bảo nô tỳ thu dọn.
Thấy bà hơi mệt, ta nói:
“Mẫu thân, người nghỉ đi, để việc này cho con.”
Đích mẫu thở dài, tiệc tan mà vẫn chẳng thấy bóng dáng đích tỷ:
“Vậy cũng được, vất vả cho con rồi.”
“Không vất vả, mẫu thân đi thong thả.”
Thấy đích mẫu đã đi, ta dặn nha hoàn đem chè phục linh bách hợp nhà bếp hầm xong, đích thân mang đến cho đích mẫu.
Nhìn bóng dáng nha hoàn rời đi, ta khẽ cười.
Muốn từng chút chiếm lấy lòng đích mẫu, đương nhiên không thể thiếu quan tâm thường ngày.
“Nhị tiểu thư.”
Giọng tổng quản vang lên bên cạnh.
“Có chuyện gì?”
Ta nhìn Trịnh quản gia.
“Bên này đã thu dọn xong, người xem…”
Quản gia mỉm cười.
“Hôm nay mọi người vất vả rồi, mỗi người thưởng một lượng bạc, xuất từ sổ của ta.” Ta cười.
“Đa tạ nhị tiểu thư!”
Bọn hạ nhân vui mừng rạng rỡ. Một lượng bạc là tiêu dùng mấy tháng của người thường, giờ được thưởng vô cớ, đương nhiên mừng rỡ.
Muốn người dưới làm tốt việc, lợi ích thực tế là không thể thiếu.
Kiếp trước ở sân nhỏ hẻo lánh trong phủ Quốc công, muốn cho bà tử quét dọn một nắm hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ty-bo-tron-u-vua-hay-vinh-hoa-phu-quy-nay-de-ta/4797833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.