Thọ Ninh Hầu thầm hận tiểu tử Ngụy Ninh này gian xảo, không đành lòng để điệt nữ gả đi xa! Lại muốn đẩy nhị tôn nữ nhà hắn đi xa! Chính thê vì chuyện này mà lo liệu mất bao nhiêu thời gian, làm sao có thể dễ dàng nhường cho thứ thiếp! Đây chẳng phải cố ý làm cho gia đạo của hắn bất ổn hay sao!
Còn cái tên tiểu câm Phượng Minh Trạm này, tung mê hồn tán đến đây làm gì!
Có bản lĩnh thì đi nói với phụ thân Vương gia, tổ mẫu Thái hậu, bá phụ Hoàng đế của ngươi đi, đến nơi này của lão tử nói lời sắc bén làm gì!
Chẳng qua nếu đơn giản bị dăm ba câu của bọn họ bắt chẹt thì cũng sẽ không phải là Thọ Ninh Hầu! Thọ Ninh Hầu cười lạnh một chút, “Ta đã hiểu ý tứ của Thừa Ân Hầu, ta cũng hiểu ý tứ của tứ công tử.” Bưng trà tiễn khách.
Ngụy Ninh vẫn tươi cười, không hề ngượng ngùng mà chỉ đứng dậy nói, “Ta đây không quấy rầy thế thúc nữa.”
Minh Trạm đương nhiên đi theo Ngụy Ninh, Thọ Ninh Hầu bỗng nhiên nói, “Tử Mẫn, ngươi cùng tứ công tử ăn ý như thế, thảo nào Tử Nghiêu và Vĩnh Ninh Hầu cũng là tri giao, muốn ta nói thì ngươi đừng suốt ngày quan tâm những chuyện vô ích như vậy, nên quan tâm đến đệ đệ của mình thì hơn. Nghe nói Tử Nghiêu tiêu không ít bạc để mua một tiểu viện trong ngõ nhỏ Tùng Hương, đúng là tiêu dao khoái hoạt hơn ngươi nhiều.”
Ngụy Ninh cười cười, trên mặt không có một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-tu-nan-vi/2374645/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.