Thấy Tần Y Miểu hình như rơi vào trong trầm tư, Triệu Khả Nhiên tiếp tục mở miệng nói: “Biểu tỷ, muội và tỷ không giống nhau, cho dù hiện tại muội đã là Quận chúa, thế nhưng tương lai của muội lại vẫn chưa biết. Nhưng mà biểu tỷ, tỷ không giống vậy! Phải biết, phúc khí của tỷ vẫn còn ở phía sau!”
”Thật sao?” mặc dù ngoài miệng Tần Y Miểu nói như vậy, nhưng mà trong lòng vẫn hết sức cao hứng. Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên một lúc, vừa vặn cảm thấy hình như hỏa khí của nàng ta cũng đã tiêu tan không ít!
”Dĩ nhiên.” Triệu Khả Nhiên nói hết sức khẳng định, “Biểu tỷ, dung mạo tỷ xinh đẹp thế này, còn có thi thư đầy bụng, hơn nữa tỷ lại có gia thế như vậy, tương lai nhất định sẽ gả một lang quân như ý, trở thành đối tượng được nữ tử khắp thiên hạ ngưỡng mộ.”
Triệu Khả Nhiên chọn lời hay mà nói, mục đích bây giờ của nàng là muốn đánh tan oán hận của Tần Y Miểu đối với nàng. Tần Y Miểu oán hận nàng, nhưng mà chỉ là bởi vì nàng được phong Quận chúa mà thôi, chỉ cần khiến Tần Y Miểu cảm thấy thật ra thì Quận chúa cũng không phải là cái gì vô cùng tài giỏi, trong khi đó lại vì nàng ta mô tả một tương lai tươi đẹp hơn nữa, hẳn là nàng ta sẽ từ từ bỏ đi oán hận đối với nàng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, sau khi nghe được lời khen ngợi của Triệu Khả Nhiên, Tần Y Miểu cũng đã tiêu tán không ít oán khí, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311383/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.