Lúc sáng sớm, sau khi dùng xong đồ ăn sáng, thuận tiện Triệu Khả Nhiên đến Thanh Hà các, nhìn về phía Tần Hương Hà bày tỏ mình muốn đi Vạn An tự ở vài ngày, nhân tiện cầu phúc nữa.
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tần Hương Hà cảm thấy kinh ngạc: “Khả Nhiên, con thật sự muốn đi Vạn An tự vào lúc này sao? Hôm qua vừa mới vừa trở lại mà thôi, con cũng không mệt mỏi sao? Bằng không nghỉ ngơi trước mấy ngày lại đi nhé!”
Triệu Khả Nhiên cười: “Mẫu thân, thật ra thì lần này con được phong Quận chúa, đó đều là Bồ Tát phù hộ, hẳn là nên đi tạ ơn Bồ tát một chút.”
”Con nói ta đều biết.” Tần Hương Hà mở miệng nói: “Ta cũng không phản đối con đi Vạn An tự! Chỉ là hiện tại vừa vặn mới trở lại Thái Sư Phủ mà thôi, ta chính là sợ con mệt mỏi. Lại nói, nếu con thật sự muốn đi, có thể mấy ngày nữa lại đi vậy.”
Tần Hương Hà cảm thấy chẳng qua mình cũng chỉ là quan tâm thân thể của nàng mà thôi, lại nói, mấy ngày nữa lại đi, không phải cũng giống như vậy sao? Tần Hương Hà cảm thấy mình nói vô cùng có đạo lý, nhưng mà không ngờ, Triệu Khả Nhiên lại không tán thành ý tưởng của bà.
Sau khi nghe Tần Hương Hà khuyên bảo, Triệu Khả Nhiên cười, rồi tiếp tục nói: “Mẫu thân, người cũng biết, con được sắc phong làm Quận chúa cũng đã có một đoạn thời gian. Lúc trước vẫn còn ở Trấn Bắc Hầu phủ, nếu như nói muốn đi Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311378/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.