Từ sau ngày náo loạn tại Vọng Nguyệt lâu, tại kinh thành, câu chuyện về Trung Nghĩa hầu Lâm thế tử vì một nữ tử thanh lâu, không chỉ ở trước mặt mọi người trách cứ vị hôn thê của mình, còn làm hại vị hôn thê của mình bị thương, đã bắt đầu lan truyền xôn xao.
Thế nhưng, tuy rằng lan truyền hết sức náo nhiệt, nhưng lúc này Triệu Khả Nhiên hoàn toàn không biết chuyện này. Nàng bây giờ, và Tư Đồ Húc đều ở trong Vạn An tự, tuy không náo nhiệt phồn hoa như ở kinh thành, nhưng bọn họ đều cảm thấy chỉ cần được ở cùng người mình yêu, đều là việc đáng vui mừng.
Từ sau khi đến Vạn An tự, Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc trú cạnh nhau. Điểm này, rõ ràng là không hợp quy định, nhưng lại không có bất kỳ người nào ngăn cản, về điều này, tuy Triệu Khả Nhiên cảm thấy kỳ quái, nhưng lại không hỏi nhiều. Hai người cứ như vậy, sống cuộc sống vô cùng yên ả, mỗi ngày đều ở bên nhau nói chuyện trên trời dưới đất. Ngoài việc không ở cùng một gian phòng ra, cuộc sống của hai người chẳng khác gì vợ chồng. Với cuộc sống như vậy, hai người bọn họ đều cảm thấy vô cùng dễ chịu, thậm chí đều không muốn quay về nữa.
Cuối cùng, đến sinh kị* của mẫu phi Tư Đồ Húc, Tư Đồ Húc mang theo Triệu Khả Nhiên rời khỏi Vạn An tự.
*Sinh kị: ngày sinh của người đã khuất (Xin lỗi mọi người, lần trước mình dịch sai nghĩa từ sinh kị là ngày giỗ, nên ghi thành ngày giỗ luôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311376/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.