Buổi sáng, sau khi dùng xong đồ ăn sáng không bao lâu đã có người đến Xuân Huy viên, thông báo yêu cầu Triệu Khả Nhiên đi Giải Vũ viên, nói là Lưu di nương đã tỉnh.
Nhìn người đến báo tin phía trước, sắc mặt của Triệu Khả Nhiên một chút cũng không thay đổi, chỉ thản nhiên nói: “Tốt lắm, ta sẽ lập tức đi Giải Vũ viên, ngươi lui xuống trước đi!”
Nghe được Triệu Khả Nhiên phân phó xong, người báo tin cũng không nói gì, liền lui xuống.
Sau khi người báo tin rời khỏi, trong lòng Nguyệt cô rất lo lắng: “Tiểu thư, Lưu di nương đã tỉnh rồi, người định làm như thế nào đây?”
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Nguyệt cô, Triệu Khả Nhiên cười cười: “Nguyệt cô, ngươi đang nói gì đấy? Cái gì làm thế nào? Nếu hiện tại Lưu di nương đã tỉnh, đương nhiên là nên trả một trong sạch cho ta! Không phải sao?”
Thoạt nhìn Triệu Khả Nhiên vô cùng bình tĩnh, nhưng Nguyệt cô chính là thế nào cũng không yên lòng: “Tiểu thư, nô tỳ biết người cũng không có làm gì, nhưng rút cuộc chuyện khi đó Lưu di nương có từng thấy, nào ai biết chứ! Lại nói, từ trước đến nay Lưu di nương và phu nhân bất hòa, nếu nàng đem chuyện này giận chó đánh mèo đến trên thân người, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?”
Nhìn Nguyệt cô lo lắng phát ra từ nội tâm, còn có vẻ mặt lo lắng cho mình, trong lòng Triệu Khả Nhiên rất cảm động, nàng vẫn biết Nguyệt cô đem mình coi như con đẻ, cho nên mới quan tâm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311361/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.