”Ha ha ha.” Đột nhiên Tư Đồ Lăng Chí cười to lên, trong mắt nhìn về phía Triệu Khả Nhiên cũng là tràn đầy tán thưởng: “Khả Nhiên, ngay cả trẫm không thừa nhận cũng không được, ngươi đúng là một nữ tử không tầm thường, nếu là một nữ tử sau khi biết mình có thể có thể ngồi lên chỗ ngồi nữ nhân khắp thiên hạ đều muốn, cũng sẽ mừng rỡ như điên. Nhưng ngươi vẫn hết sức bình tĩnh. Húc nhi thật rất tinh mắt, coi trọng cái người này viên minh châu bị che khuất.”
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí lời nói xong, Triệu Khả Nhiên cũng biết, sợ là mình đã thuận lợi qua ải. Chẳng qua cho dù là như vậy, Triệu Khả Nhiên hết sức bình tĩnh như cũ, trên mặt không có một chút vẻ mặt ngoài ý muốn.
Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, trong mắt Tư Đồ Lăng Chí tràn đầy hoài niệm, ông thở dài một hơi, sau đó nhìn như lầm bầm lầu bầu mở miệng nói: “Ngươi và ‘nàng’ đúng là rất giống, nhất là tính cách của các ngươi, ‘nàng’ cũng là cái bộ dáng này. Trẫm biết, ‘nàng’ cũng giống như ngươi, ‘nàng’ có thể không quan tâm cái gì, ‘nàng’ muốn nhất chẳng qua chỉ đúng là một lòng thành thật mà thôi. Nhưng trẫm vẫn không làm được.”
Trước kia Triệu Khả Nhiên có lẽ không biết Tư Đồ Lăng Chí nói tới ai, nhưng hiện tại nàng đã biết, nàng cười nhạt, lắc đầu một cái: “Hoàng thượng, người nói sai rồi, về tính cách có lẽ thần nữ và ‘nàng’ thật sự có một chút giống nhau! Nhưng hai chúng ta vẫn là không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311340/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.