Sau khi vào Duy Ái cung, Triệu Khả Nhiên mới chính thức cảm nhận được sự hoa lệ của tòa cung điện này. So với sự hào hoa bên ngoài không giống nhau, cảnh sắc bên trong có vẻ cực kỳ lịch sự tao nhã. Đình đài lầu các, núi giả nước chảy, đều mang một cỗ nhàn nhạt hơi thở Giang Nam, thoạt nhìn mang theo hơi thở mát mẻ. Mà trong hoa viên, các loại kỳ hoa dị thảo, cho dù bây giờ đã là cuối mùa thu, bên trong vẫn như cũ là một mảnh xanh lá, mang theo sức sống bừng bừng. Có thể nói, ở trong cung muốn tìm nơi so với tòa cung điện xinh đẹp hơn, đại khái cũng rất khó khăn đi! Điều này cũng làm cho Triệu Khả Nhiên không thể không cảm thán, người bố trí tòa cung điện này thật dụng tâm.
“Húc, chàng thật sự rất hạnh phúc!” Triệu Khả Nhiên cười, “Trong cung điện này sống nhiều năm như vậy. Chỉ là, nói thật, trong hoàng cung này cũng không tìm được vài cung điện như vậy, có thể có thể người bố trí tòa cung điện này là người dụng tâm.”
“Tòa cung điện này là phụ hoàng tự mình bố trí.” So với Triệu Khả Nhiên hào hứng bừng bừng, Tư Đồ Húc có vẻ hết sức bình thản, “Bên trong từng cọng cây ngọn cỏ, đều bố trí theo yêu thích của mẫu thân. Ngay cả mấy chữ trên cửa đều là phụ hoàng đích thân viết.”
“Duy Ái cung.” Triệu Khả Nhiên nghiêng đầu suy nghĩ, “Duy Ái, là có thâm ý gì sao?”
“Yêu duy nhất.” Tư Đồ Húc vẻ mặt châm chọc mở miệng giải thích, “Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311303/chuong-175-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.