Thấy Triệu Khả Nhiên dần dần đi xa, Triệu Khả Nhân vội vàng lên tiếng kêu. Mà nghe được nàng kêu gào, Triệu Khả Nhiên dừng bước, quay người, nhìn thẳng người gọi nàng.
“Ha ha, Triệu Khả Nhân, tính khí của ngươi hình như không tốt! Ba lần bốn lượt kêu ta dừng lại như vậy.” Khuôn mặt Triệu Khả Nhiên vốn tươi cười từ từ biến hóa, nhìn Triệu Khả Nhân ánh mắt càng ngày càng bén nhọn, “Xem ra trong mắt ngươi, ta chính là không đáng tôn trọng! Ngươi cứ lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu chiến ranh giới cuối cùng của ta.”
“Triệu Khả Nhiên, ta cho ngươi biết, ngươi không cần ở chỗ này nói lung tung, ta gọi ngươi lại, chẳng qua chỉ là muốn đem chuyện hỏi rõ ràng mà thôi.” Thấy ánh mắt sắc bén của người trước mắt, Triệu Khả Nhân bất tri bất giác cảm thấy có phần chột dạ, “Còn nữa, đừng tùy ý đổi chủ đề như vậy, ngươi biết rõ ràng ta gọi ngươi là vì chuyện gì?”
“Thật sao?” Triệu Khả Nhiên thu hồi ánh mắt, nhếch miệng lạnh nhạt mỉm cười, trên mặt là vẻ mặt khó hiểu, “Chỉ là, Triệu Khả Nhân, ngươi nói cũng không đúng rồi? Là ngươi đột nhiên gọi ta lại, ta làm sao biết ngươi muốn nói những gì chứ? Ta không có bản lĩnh biết trước!”
“Triệu Khả Nhiên, ngươi cũng không cần giả bộ.”
Thấy ánh mắt Triệu Khả Nhiên một bộ dáng không sao cả, Triệu Khả Nhân không nhịn được lửa giận trong lòng, “Ta hỏi ngươi, chuyện ngày hôm nay, có phải là ngươi bày kế hay không. Ngày hôm qua Thanh Trúc bỏ thuốc ngươi, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311287/chuong-186-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.