Nghe Triệu Khả Nhiên nói Trần ma ma nhất thời sốt ruột, “Vương phi, cháu gái nô tỳ là nữ tử trong sạch, sao có thể làm nô tỳ trong vương phủ?”
“Trần ma ma, không lẽ ngươi xem bổn vương phi là ngốc tử mà đùa giỡn sao.” Triệu Khả Nhiên vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói, “Ban đầu bổn vương phi đã nói, ngươi muốn trở về đoàn tụ với người nhà, bổn vương phi có thể thành toàn ngươi, nhưng ngươi nói không cần. Sau đó, ngươi kiên trì muốn cháu gái của ngươi đến, bổn vương phi cũng đồng ý. Hiện tại ngươi lại nói, ngươi không muốn cháu gái ngươi vào phủ làm nô tỳ. Vậy ngươi chính là đùa giỡn với bổn vương phi rồi.”
“Vương phi, nô tỳ không có, nô tỳ, nô tỳ không dám.” Nghe Triệu Khả Nhiên lên án, Trần ma ma vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.
“Trần ma ma, ngươi nói, cô cháu gái này của ngươi vào vương phủ, vì cái gì chứ?” Ánh mắt Triệu Khả Nhiên sắc bén nhìn người quỳ dưới đất, “Ngươi chẳng qua chỉ là một nô tài mà thôi, nếu cháu gái ngươi không muốn vào phủ làm nô tỳ, thì nàng chính là tự tiện xông vào vương phủ rồi. Phải biết, đây chính là tử tội!”
“Không có, không có, nô tỳ nào dám làm chuyện như vậy!” Nghe Triệu Khả Nhiên đem tội danh giáng xuống đầu, Trần ma ma vô cùng nóng nảy, bà vội vã mở miệng nói, “Vương phi, cháu gái nô tỳ là đến làm nô tỳ.”
“Cô!” Y Lâm ở một bên vốn đã sợ ngây người, rốt cuộc lúc này mới phản ứng.
“Câm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311261/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.