Phủ Phụ Quốc công, Ngụy Thuần An trong mắt đầy tơ máu, nhìn ông bà nội của mình, “Lúc trước các người và bệ hạ cố ý để con cưới đích trưởng công chúa, đem em họ qua loa gả đi ra ngoài, không phải nói biểu muội sẽ hạnh phúc sao?”
Phụ quốc công cũng không biết nói như thế nào mới tốt, nhưng phu nhân phụ Quốc công trong lòng hiểu được, con dâu chọn người không kém, chỉ là lại không sai người, cưới đến một người vợ suốt ngày khóc lóc không cho phép đến gần, nghĩ người khác có thể kiên trì lâu như vậy đã không tồi.
Nhìn đến cháu nội như vậy, phu nhân phụ Quốc công trong lòng thất vọng nói không nên lời, “Vậy con muốn thế nào? Lúc ấy để Lan Vận gả đi con cũng đồng ý.”
“Con cho rằng Lan Vận sẽ hạnh phúc.” Ngụy Thuần An mở miệng nói, “Chính là các người không thấy được, bộ dáng tiều tụy của Lan Vận .”
“Con và nàng lại gặp mặt?” phu nhân Phụ Quốc công cả giận, “Ta đã nói cùng con như thế nào?”
Ngụy Thuần An biến sắc không dám hé răng.
Phu nhân Phụ Quốc công cưỡng chế tức giận, “Hạnh phúc? Nàng chính mình như vậy, trông cậy vào ai cho nàng hạnh phúc, lại nói, Xương Bình trưởng công chúa là người nào? Là địa vị gì, con gái vợ cả nguyên hậu, em trai lại là Thái Tử, con không thấy được bọn họ được lòng hoàng đế sao?”
“Trưởng công chúa…… Quá mạnh mẽ.” Mặc kệ là chuyện khu vực săn bắn hay lần này Tuyên Hoà đế đi cửa thành tự mình nghênh đón, đều làm Ngụy Thuần An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-cong-chua/1742578/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.