Đợi Tiêu Thanh Dung bị mang đi, Tuyên Hoà đế nói, “Đứa bé này thế nào càng ngày càng không hiểu chuyện.”
“Phụ hoàng, Nhị muội bởi vì sinh bệnh ở lâu trong phòng, tính tình có chút giận dỗi mà thôi.” Tiêu Nguyên Mẫn nhẹ giọng khuyên, “Lúc trước Huyền Huyền bị bệnh, tâm tình cũng không tốt.”
“Nàng ta tính tình quái dị.” Tuyên Hoà đế thở dài, “Vẫn là Huyền Huyền hiểu lòng người.”
Tiêu Nguyên Mẫn không nói nữa, chỉ chiếu cố em trai ăn uống.
Tiêu Thành Hiên hơi hơi cụp mắt, tính tình quái dị, Tiêu Thanh Dung sợ là hỏng rồi. Cha ruột là Tuyên Hoà đế nói thành tính tình quái dị, về sau nàng ta làm sao để gả chồng.
Sợ là không quá ba ngày, toàn bộ kinh thành đều biết chuyện này, Tiêu Nguyên Mẫn là ý tốt hay là…… Tất cả đều không liên quan đến cậu, mà cậu cũng không ưa gì Tiêu Thanh Dung.
Tiêu Thanh Dung có thể coi thường cậu, nhưng không thể xem thường mẹ cậu, tuy mẹ cậu thân phận sinh hoàng tử cũng chỉ ở vị trí tần, Tiêu Thanh Dung cũng không thể ỷ vào mẹ đẻ là Quý Phi mà coi thường Dung Tần.
Về điểm, Tiêu Nguyên Mẫn là công chúa địa vị cao nhất làm rất tốt, dù ngày lễ ngày sinh Dung Tần đều tặng lễ vật, không quá quý trọng, thường thường bên trong còn có một hai món đồ thêu của nàng, rảnh rỗi sẽ đi trò chuyện với Dung Tần. Tiêu Thành Hiên tuy không nói, nhưng là đều ghi nhớ trong lòng.
Tiêu Thành Hiên thở dài, “Nhị muội không nhỏ hơn muội là bao…… hay Phụ hoàng lại phái hai cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-cong-chua/1742532/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.