Hiện giờ cuộc sống Tiêu Nguyên Mẫn thực phong phú, nhưng là cũng thực vất vả, Tuyên Hoà đế cố ý ban nữ thái y sẽ xoa bóp mát cho nàng, mới khiến cho ngày thứ hai nàng có thể tiếp tục đi học.
Đường ma ma cõng Tiêu Nguyên Mẫn nhiều lần rơi nước mắt, đó là đứa bé bà từ nhỏ nhìn lớn lên, như thế nào có thể không đau lòng.
Khi Tuyên Hoà đế đến võ trường, liền thấy con gái đang tập bắn tên, khuôn mặt nhỏ gắt gao nhíu lại, vẻ mặt rất nghiêm túc bộ, thật đúng là giống như chuyện ngài được bẩm lại.
Ngăn cung nhân thông báo, đến khi Tiêu Nguyên Mẫn bắn xong mũi tên trong tay, ngài mới đi ra ngoài.
Tiểu Trịnh ma ma nửa quỳ trên mặt đất giúp đỡ Tiêu Nguyên Mẫn lau mồ hôi, nhìn thấy Tuyên Hoà đế, Tiêu Nguyên Mẫn đôi mắt sáng lên, “Phụ hoàng.”
“Huyền Huyền luyện thế nào?” Tuyên Hoà đế vẻ mặt mang ý cười hỏi.
“Sư phó nói Huyền Huyền có tiến bộ.” Tiêu Nguyên Mẫn hơi đắc ý mà nói, “Chỉ là so với hai vị ca ca còn kém rất nhiều, muốn tiếp tục nỗ lực.”
Tuyên Hòa đế nhìn về phía thầy dạy của Tiêu Nguyên Mẫn đang quỳ gối một, vị thầy này cũng là một cái nhanh nhẹn, “Trưởng công chúa điện hạ thực cố gắng.”
Kỳ thật Tiêu Nguyên Mẫn đối bắn tên một đường thượng thật đúng là không có gì thiên phú, chỉ là cần cù bù thông minh, cho nên vẫn là không tồi.
Tuyên Hoà đế vừa lòng gật gật đầu, “Như thế nào đầy đầu hãn.” Nói móc ra khăn, giúp đỡ Tiêu Nguyên Mẫn lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-cong-chua/1742530/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.