Lúc mọi người thối lui, hoàng đế gọi Dương Tử Khâm lại, đợi không còn ai hết mới hỏi nàng: "Ngươi... và Hạ Vân Hiên..."
Dương Tử Khâm nói dối đến cùng: "Chúng thần lưỡng tình tương duyệt!"
Hoàng đế thấy nàng vẫn kiên trì, cũng chỉ thở dài: "Giờ chỉ còn ngươi và trẫm, ngươi cũng không cần thiết..."
Tề Thu Ngọc từng nói nàng không biết cách che giấu cảm xúc, nhưng chỉ cần nàng không thừa nhận là được: "Thần nữ cũng có thứ mình muốn bảo vệ."
Hoàng đế lại thở dài, ông cho Dương Tử Khâm lui xuống.
Hoàng đế ngồi trong đại sảnh vắng lặng mệt mỏi dùng tay day đầu. Hai nữ nhi của ngài, vẻ ngoài trong sáng, bên trong thì đáng sợ. Nam nhân trên chiến trường đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ đều là vì muốn bảo vệ mạng sống, bảo vệ người thân, bảo vệ đất nước. Trong cung vậy lại nuôi dạy nên hai nữ nhi quỷ kế đa đoan, một người thì mưu hèn kế bẩn hủy hoại đi nữ nhi của thầy ngài, một người thì tìm sát thủ đến ám sát quan lại. Hôm nay nếu như không xử lý đứa con gái lớn này, chỉ sợ quần thần bất an.
Nhưng nó là đứa con gái đầu tiên của ngài, là đứa trẻ đầu tiên ngài bế trên tay, là đứa trẻ đầu tiên gọi ngài là phụ hoàng mà.
Dương Tử Khâm đi ra ngoài thấy đại công chúa đã bị đưa đi, hai người của Mặc kiếm trang cũng đã rời đi, chỉ còn những người khác đứng trong viện, nàng rút roi bước thẳng về phía Ngô tướng quân, không nương tình quất hắn một roi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-thu-nu/2563196/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.