Dương Tử Khâm lần đầu tiên phá lệ dùng bữa tối bên ngoài mà không phải vì đi uống rượu.
Buổi chiều đột nhiên có tuyết, Hoắc Mộ Ngôn thấy vậy bèn mời nàng ở lại ăn tối.
Vốn là Dương Tử Khâm từ chối, nhưng khí thế hầu gia đến cuối cùng là vẫn quá cường thế, vì vậy nàng đành dùng xong bữa tối mới về.
Khẩu vị của hầu gia cũng thật đặc biệt, trên bàn đầy đủ các món ăn, phương Bắc có, phương Nam có, thịt có, cá có, thịnh soạn đến mức... không cần thiết.
Nhưng trận tuyết này có lẽ sẽ kéo dài qua tối, Dương Tử Khâm tất nhiên phải trở về.
Trên xe ngựa của Dương Tử Khâm vào mùa đông sẽ luôn có một tấm chăn bông, nàng đắp chăn ôm ấm lô trong tay thở hắt ra một hơi.
Mong sao xe ngựa đi nhanh một chút, nàng nhớ Đông các rồi, bên ngoài thật lạnh quá.
Xe ngựa đột ngột dừng lại, Dương Tử Khâm và A Diên dúi người về phía trước.
Phu xe hốt hoảng: "Tiểu thư! Có người ngã! Ôi trời đất, nhiều máu quá!"
Dương Tử Khâm nghe thấy có máu quay người kêu A Diên lấy theo hòm thuốc. Từ sau khi ở trại tị nạn về, Dương Tử Khâm luôn để hòm thuốc trong xe ngựa.
Hai người chạy nhanh đến bóng đen đang nằm trên tuyết, máu đỏ chảy ra nóng hổi hòa tan cả nền tuyết. Khung cảnh kì dị khiến lòng người nổi lên từng trận run rẩy.
Hai nữ tử dùng hết sức mới có thể lật ngược người nằm dưới đất lại. Người này ấy mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-thu-nu/2563186/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.