🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dương nhị phu nhân quay sang, nói với Dương đại phu nhân: "Đại phu nhân, đi thôi, nếu còn không đi, sẽ muộn mất"

Đại phu nhân cùng đại tiểu thư một xe, tam tiểu thư cùng ngũ tiểu thư một xe, nhị phòng đi một xe. Ba chiếc xe ngựa, cứ như vậy đi từ cửa Nam Dương gia, hướng về phía cửa hoàng cung.

Trên xe ngựa, Dương Tử Khâm quay lại dặn dò Dương Xuân Khiết: "Vào cung nhớ kỹ những gì ta đã dặn, nói ít nghe nhiều, những thứ gì không nói thì xen vào, chỗ các quý nhân cũng không cần tham gia náo nhiệt. Người không đại diện được mặt mũi của Dương gia, nhưng nếu đã ghi tên dưới danh nghĩa mẫu thân, ngươi đại diện cho mặt mũi của Nhị phòng. Dù chỉ là một tiệc ngắm hoa, nhưng nếu ngươi đắc tội với các vị quý nhân trong cung, Nhị phòng cũng không thể bảo vệ ngươi được, ngươi cũng đừng lấy cả Nhị phòng ra bồi ngươi."
Rồi lại quay qua hỏi Nhị phu nhân: "Mẹ, con thấy đại tỷ hôm nay bỏ khá nhiều tâm tư lên trang phục, không phải hôm nay chỉ là một bữa tiệc xem mắt của Hiền phi sao? Sao cảm giác như đại hội xem mắt một năm một lần vậy?"

Nhị phu nhân đang nhắm mắt dưỡng thần trả lời nàng: "Thì chỉ là tiệc xem mắt bình thường, nên sáng nay mới báo với con, dù sao con cũng không để tâm tới những bữa tiệc như này. Nhưng hôm nay có ngoại lệ, Hiền phi lần này tổ chức lớn hơn mọi lần, các vị anh tài đều được mời đến, không chỉ các vị công tử thế gia, vương tôn quý tộc cũng tới, các vị công tử võ tướng cùng các phu sĩ hàn vi cũng được mời. Chắc vì vậy nên bên đại phòng cũng bỏ ra tâm huyết nhiều hơn"

Rồi mở mắt nhìn thất tiểu thư đang ngồi cúi đầu im lặng ở một bên: "Ngươi cũng đừng đánh chủ ý lên các vị ở đấy, thân phận nhị phòng như nào ngươi cũng biết, ta sẽ giúp ngươi tìm được người hiền môn đăng hộ đối. Còn những vị ở bữa tiệc hôm nay ngươi đừng nghĩ tới nữa, an phận một chút."
Thất tiểu thư nhẹ giọng vâng.

Dương Tử Khâm kéo nhẹ rèm xe ngựa, nhìn lên bầu trời xanh thăm thẳm ở phía trên. Hình như bầu trời vốn luôn tự do như vậy, muốn nắng sẽ nắng, muốn mưa sẽ mưa, chẳng cần để ý tới bên dưới nó đang ồn ào tấp nập gì. Cảm giác như sự bận rộn kiếm kế sinh nhai của những người dân ở Đông Kinh này chẳng ảnh hưởng gì đến nó.

Nhiều người như vậy đến sao, vậy vị đó có khả năng cũng đến đúng không.

Rất nhanh xe ngựa Dương gia đã đến cổng thành. Ngoài cổng thành có rất nhiều xe ngựa từ các phủ. Dưới chân thiên tử tất cả đều là dân thường bách tính. Từ cổng thành bất kể là ai, đều phải đi bộ vào trong. Trong cung cũng chỉ có một vài vị quyền cao chức trọng được Hoàng đế đồng ý mới có kiệu nhỏ riêng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.