Cố Thanh Trúc cảm giác mình không có gì sở trường đặc biệt, phần lớn thời gian kiếp trước nàng đều lãng phí trong việc đấu đá nơi hậu trạch và làm vui lòng Kì Huyên, chỉ đến khi tới Mạc Bắc, thấy được một thế giới mới, nàng mới biết tài năng của mình là gì, bây giờ ngẫm lại, trừ việc tính kế hại người ra thì nàng chỉ có thể chữa bệnh mà thôi. 
Hơn nữa nàng còn rất thích việc đó. 
So với việc tối ngày đấu đá với người khác thì bây giờ nàng muốn làm chuyện gì đó có ý nghĩa hơn 
Nhưng trở ngại duy nhất bây giờ là tuổi tác và uy tín. Năm nay nàng mới mười ba tuổi, ai sẽ tin tưởng để một đứa bé mười ba tuổi chữa bệnh cho mình? Cho nên suy đi nghĩ lai Cố Thanh Trúc muốn tới y quán thử xem sao. 
Nàng là đích trưởng nữ của Cố Gia, chỉ cần chưa xuất giá, ở trong phủ ngay cả Tần thị cũng không quản được nàng, Cố Thanh Trúc muốn ra ngoài thì không ai cản được. Nàng thay nam trang, còn Hồng Cừ giả thành gã sai vặt đi theo sau lưng Cố Thanh Trúc. 
Lúc đầu Hồng Cừ tưởng tiểu thư nhà mình muốn đi dạo phố, ở lâu trong thôn trang cũng quên mất dáng vẻ của kinh thành rồi. 
Nhưng đi dạo mãi, Hồng Cừ cũng thấy kì kì, vì tiểu thư dạo tới dạo lui cũng chỉ đến một là y quán, hai là tiệm thuốc, cuối cùng khi họ đã dạo đến y quán thứ năm, Hồng Cừ mới giữ tay Cố Thanh Trúc: 
"Tiểu thư, sao chúng ta cứ đi tới y quán và tiệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-the-tai-thuong/888080/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.