Bà ta không công kích Hạ Hầu Âm, mà khiến Hạ Hầu Âm đi công kích hoàng đế, đối với người tay cầm quyền sát sinh kia điều kiêng kị nhất chính là bị người bên cạnh phản bội, mà Thục phi đã lợi dụng đúng điểm này đủ để đẩy Hạ Hầu Âm, thậm chí là cả Hạ Hầu gia tộc phía sau vào hố lửa.
Hiện tại, tất cả chứng cứ đều vô cùng xác thực, đừng nói Hạ Hầu Âm không thể giải thích đây là hiểu lầm, cho dù Hạ Hầu Âm tỉnh táo lại cũng không có cách nào biện giải, huống chi... An Cửu nhìn Hạ Hầu Âm, gương mặt đờ đẫn kia đã chứng minh tất cả, e rằng Hạ Hầu Âm lúc này ngay cả ý thức biện hộ cũng không có.
Cổ trùng?
Cổ trùng kia thật sự lợi hại đến vậy à?
Ngoại trừ Nam Cảnh, những đất nước khác đều kiêng dè thứ này, tuy biết nó âm độc, đáng sợ nhưng chỉ có người Nam Cảnh biết vu cổ mới có thể nhìn ra manh mối.
Mà trên đại điện này... An Cửu hít sâu một hơi, hào hứng xem trò hay trước mắt.
Thục phi lên án làm Hạ Hầu Nghi càng sửng sốt, càng hoảng loạn, cho dù thường ngày ông ta nhanh mồm nhanh miệng thì hiện tại cứ như đã bị cắt mất lưỡi. Thừa nhận ánh mắt khiển trích của mọi người và sắc bén của Tĩnh Phong Đế, Hạ Hầu Nghi chỉ biết dập đầu liên tục: "Hoàng Thượng bớt giận, vi thần một lòng trung thành với Hoàng Thượng, chưa từng có chút tâm tư đại nghịch bất đạo, cho dù vi thần có mười cái đầu vi thần cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400819/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.