Nhìn nơi thân ảnh kia biến mất, lại quay đầu nhìn cái giường, nếu sớm biết y cho rằng tối qua là mơ, vậy tối qua, nàng đã không nghe mấy lời xứng đáng đối đãi tốt hơn linh tinh đó, cứ gạo nấu thành cơm, y tóm lại vẫn phải chịu trách nhiệm với mình, không phải sao!
Có điều, tương lai vẫn còn dài!
An Cửu bình tĩnh trở lại, ấn nút khởi động cơ quan, vách tường như tối hôm trước mở ra, An Cửu ra ngoài, trong Lưu Li Hiên vẫn nhàn nhạt mùi hương u lan. An Cửu biết, Bắc Sách đã không còn ở ở trong Bắc Vương phủ, vì thế trực tiếp rời đi.
Hồng Linh đợi bên ngoài cả đêm, thấy An Cửu ra tới, liền chạy tới đón tiếp: "Tiểu thư, nô tỳ hình như vừa nhìn thấy Bắc thế tử."
"Ừ, ta biết."
"Tiểu thư biết? Vậy tối hôm qua..." Hồng Linh nhìn An Cửu, bỗng nghĩ tới gì đó, nhưng nhanh chóng theo bản năng đập tan ý niệm này, vừa rồi lúc Bắc thế tử ra ngoài, sắc mặt không tốt, chỉ sợ hai người...
Hồng Linh đang suy tư, An Cửu đã ra khỏi Huy Âm Điện. Hồng Linh hoàn hồn, vội đuổi theo, cùng An Cửu trở về Tấn Quốc Công phủ.
Mới vào cổng lớn Tấn Quốc Công phủ, An Cửu liền bắt gặp Diệp Thanh vội vã dạo bước ngoài đại sảnh, vừa thấy An Cửu, sắc mặt gã càng thêm khó coi.
"A, Đại tiểu thư mới sáng sớm đã từ ngoài phủ trở về, tối hôm qua không biết đã làm gì nữa!" Diệp Thanh chanh chua nói, có lẽ vì chuyện khế nhà và khế đất khiến gã bực bội, mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400758/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.