Đột nhiên có người xuất hiện khiến hai người trong đình đều ngẩn ra, Đỗ Nhược Khanh càng như bị sét đánh.
"Mục Nhi... Con... Sao con lại ở đây?" Đỗ Nhược Khanh bất chấp chủy thủ kề trên cổ mình, trong đầu trống rỗng, Mục Nhi ở đây... Điều đó có ý nghĩa gì?
Những gì bà ta và Diệp Hi vừa nói, có phải Mục Nhi đã nghe hết rồi không?
Nghi vấn này càng khiến sắc mặt Đỗ Nhược Khanh trắng bệch, không muốn tin vào cục diện lúc này, nhưng hiện tại bà ta nên làm gì đây?
Dù là Đỗ Nhược Khanh cũng luống cuống tay chân.
Mà Diệp Hi sau khi ngây ra một lát cũng dần hoàn hồn, nhìn nam nhân trước mặt, tuy ông ta ít có liên quan tới người của Bắc Vương phủ, nhưng công tử của Bắc Vương phủ, trong xã hội thượng lưu ở Đông Sở Quốc này có ai không quen biết?
Bắc Mục... Nhị công tử Bắc Vương phủ này... A, là nhi tử của Diệp Hi ông ta!
Khó nén hưng phấn, Diệp Hi bất chấp đau đớn trước ngực, trên mặt nở nụ cười rộ: "Mục Nhi... Ta là cha của con, ta là phụ thân thân sinh của con!"
Dứt lời, không chỉ Bắc Mục, sắc mặt Đỗ Nhược Khanh cũng trầm xuống.
"Diệp Hi, ngươi đừng nói bậy!" Đỗ Nhược Khanh cắn răng, dù thế nào bà ta cũng không ngờ chuyện hôm nay mình ra ngoài gặp Diệp Hi lại bị Mục Nhi phát hiện.
Sao nó lại tới đây? Vì theo dõi bà ta sao?
"Nhược Khanh, khi nãy nàng nói đã rất rõ ràng, nhi tử ở đây, khẳng định nó cũng chính tai nghe thấy, nàng còn che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400749/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.