Ngọc Vô Song ngây ra, An Cửu... Nàng đang tính toán cái gì?
Nàng ta và nàng cùng giải đáp nghi vấn của nhóm sứ thần?
Ngọc Vô Song theo bản năng nhìn Ngọc Uyển bên cạnh.
Thấy Ngọc Vô Song chần chờ, An Cửu cười hỏi: "Sao hả? Chẳng lẽ Vô Song tiểu thư sợ?"
Phép khích tướng sao? Ngọc Vô Song dùng, An Cửu nàng sao lại không thể?
Quả nhiên, nghe An Cửu nói vậy, trên mặt Ngọc Vô Song để lộ vẻ hoảng loạn, hất cao cằm, khinh thường đáp trả: "Sợ? Sao có thể? Nếu An Cửu quận chúa sợ một mình ứng phó, ta đương nhiên sẽ ở bên hỗ trợ."
"Như thế thì tốt."
Hỗ trợ? Có tài trị thế thì sao?
Nghĩ đế lời sứ thần kia vừa nói, An Cửu càng cảm thấy nực cười, tính tình Ngọc Vô Song tuy trầm ổn hơn nhiều người, nhưng nàng ta vẫn không phải kẻ địch quá lợi hại.
Nhìn xem, nàng chỉ mới kích động một chút, nàng ta đã bắt đầu nói năng không cẩn thận.
Người như vậy có thể có tài trị thế gì? Hôm nay nàng phải xem xem, Ngọc Vô Song này rốt cuộc có bao nhiêu năng lực!
Ngọc Vô Song lần nữa nhìn Ngọc Uyển, Ngọc Uyển đi theo Ngọc Vô Song nhiều năm, lại vô cùng thông tuệ, đương nhiên hiểu ý nàng ta.
Đích tỷ là muốn nàng hỗ trợ nàng ta!
Nghĩ đến bốn năm trước, trên thịnh yến hai người bọn họ phối hợp diễn kịch, nàng ta muốn nàng lặp lại lần nữa sao?
Ngọc Uyển nhíu mày, nhưng nghĩ đến mẫu thân, cung mày dần dần giãn ra, lặng lẽ gật đầu.
Ngọc Vô Song thấy vậy càng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400724/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.