Chột dạ sao? 
Mặt Diệp hi đỏ bừng: "Ngươi quỳ xuống cho ta!" 
Nếu là An Cửu trước kia, chắc chắn bị ông ta dọa sợ, nhưng An Cửu của hiện tại không phải là người sợ phiền phức. Nhìn Diệp Hi, nàng hỏi: "Ta không phạm sai lầm tại sao phải quỳ?" 
Đối diện với nam nhân nàng khịt mũi coi thường, bảo nàng quỳ? 
"Ngươi..." Diệp Hi giật mình, ông ta sao có thể để nàng chọc giận? Hít sâu một hơi, ông ta cao giọng, "Ngươi đánh Thanh Nhi, đó là không đúng!" 
"Đánh người nên quỳ? Phải chịu gia pháp sao? Vậy Diệp Quốc Công có nên dùng gia pháp với Đại thiếu gia đánh người trước không?" 
An Cửu vừa dứt lời, sắc mặt mấy người ở đây đều thay đổi. 
Tần phu nhân gấp gáp cãi lại: "Thanh Nhi đánh người khi nào?" 
"Không có? Lam Nguyệt bị đánh đến chỉ còn nửa cái mạng, hiện tại vẫn phải nằm trên giường, không thể cử động, đó không phải nhờ nhi tử tốt của ngươi làm sao?" Ánh mắt sắc bén của An Cửu đảo qua khiến Thần thị run rẩy. 
"Lam Nguyệt kia chỉ là tiện tì mà thôi, Thanh Nhi chẳng qua giáo huấn ả một chút, nhưng ngược lại là ngươi, đánh nhi tử tàn phế. Lão phu nhân, lão gia, Thanh Nhi là trưởng tử của Quốc Công phủ chúng ta, hiện tại nó đáng thương như vậy, nặng thì mất mạng, nhẹ cũng tàn tật, mặt mũi Quốc Công phủ chúng ta phải để đi đâu đây!" Tần phu nhân bi ai bật khóc. 
An Cửu cười lạnh, nàng thật muốn xem ác bá thiếu gia kia bị đánh thành bộ dáng gì! 
Bản thân nàng ra tay sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400716/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.